Văn án
Chân Hề xuyên vào một cuốn tiểu thuyết, trở thành biểu tiểu thư hầu phủ. Cuộc sống vốn dĩ không quá khó khăn nhưng một ngày nọ, nàng bỗng động lòng trắc ẩn ra tay cứu một thiếu niên pháo hôi - người vốn sẽ chết sớm trong nguyên tác. Từ khoảnh khắc ấy, nàng bị hắn quấn lấy không thể thoát thân. Dù có chết đi sống lại cũng không thể tránh khỏi số mệnh này.
Xuyên lần đầu, thiếu niên ngượng ngùng nhưng ánh mắt lại kiên định, khẽ cười với nàng: “Chân Hề, trên đời này chỉ có nàng là đối tốt với ta nhất. Sau này ta nhất định sẽ đem vinh hoa phú quý tám đời dâng cho nàng”
Xuyên lần hai, thiếu niên ngượng ngùng năm nào đã chẳng còn tồn tại. Trong mắt hắn chỉ có thâm tình cùng điên cuồng, như oán như hận nói với nàng: "Là ngươi hại chết Chân Hề. Là ngươi khiến ta và nàng âm dương cách biệt, đời này không thể tương phùng. Làm sao ta có thể cùng ngươi kết tình phu thê? Nhưng ta sẽ không giết ngươi… Không khiến ta hả giận, ngươi sao có thể chết nhẹ nhàng như thế? Ta muốn ngươi nếm thử nỗi khổ gấp trăm lần so với những gì nàng ấy từng chịu"
Xuyên lần ba, thiếu niên đã chẳng còn dáng vẻ thuở ban đầu. Hắn giống hệt một chú cún nhỏ, cúi đầu gắt gao giữ lấy vạt áo nàng, ánh mắt nóng rực không rời, cắn chặt môi: "Chân Hề, vô luận nàng biến thành bộ dạng gì, dù đẹp hay xấu… ta đều yêu.”
Nàng không nhịn được khẽ thở dài: "Ngươi có từng suy nghĩ đến cảm nhận của ta?”
Thiếu niên vẫn kiên quyết bám lấy nàng, ánh mắt vừa kiên định vừa cố chấp, gương mặt tràn đầy hạnh phúc như đứa trẻ được cho kẹo: "Nàng tốt với ta như vậy, nhất định… cũng yêu ta.”
(Nữ chính xuyên nhiều lần vào những cái xác khác nhau -> có 4 lần xuyên, lần cuối về đúng thân xác của nàng)
P/S: Vì thích truyện này nên mình tự edit để đọc, lần đầu mình edit truyện, có chỗ nào sai sót mong mọi người góp ý nhẹ nhàng, không hợp văn phong thì có thể quay đi!