Bao nhiêu hoảng loạn cùng bất an trong lòng hắn đều bị nàng nhẹ nhàng bâng quơ trêu ghẹo mà xua tan. Hoài An nhịn không được cúi người ôm lấy nàng, chỉ cảm thấy trong lòng như có thứ gì dâng trào, tràn ngập không kiềm chế được.
Chân Hề sao cứ đối xử tốt với hắn như vậy? Từ lúc mới quen đến nay, nàng dìu dắt hắn, bao dung hết thảy nơi hắn. Hắn khi xưa làm ra bao chuyện, sao lại không lờ mờ nhận ra điều ấy rồi lấy nó làm ỷ lại mà sinh kiêu ngạo?
“Nàng gả cho ta được không?” Hoài An dụi mặt vào hõm vai Chân Hề, không dám ngẩng lên, giọng nói trầm đục mang theo dè dặt.
Chân Hề hồi lâu chưa lên tiếng. Mà theo thời gian lặng lẽ trôi qua, lòng Hoài An cũng dần dần chìm xuống.
Kỳ thực nàng không phải đang nghĩ cách cự tuyệt mà chỉ là không kiềm chế được nhớ lại tất cả những gì đã trải qua kể từ lúc xuyên đến nơi này.
Ban đầu, nàng chưa từng có ý nghĩ muốn sống thật tốt. Mọi sự đều tùy duyên, như thể một cái xác không hồn, nàng chẳng mảy may quan tâm đến điều gì. Nàng cho rằng dù có để tâm đến một người, cũng sẽ không ảnh hưởng gì lớn. Lúc hắn rời khỏi nàng, cũng chính là lúc nàng tiếp tục thu mình, không nghĩ ngợi gì nữa, chỉ đợi đến một ngày được giải thoát trọn vẹn.
Nhưng sự tồn tại của Hoài An quả thật đã tạo thành ảnh hưởng, thậm chí là khiến nàng đổi thay. Hắn khiến nàng cảm thấy kỳ thực tiếp tục sống cũng không phải chuyện gì quá tệ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT