Triệu thị đối với Chân Hề ban đầu chỉ nghe danh chưa từng gặp mặt, nay tận mắt thấy nàng, lại thêm mấy lần nhìn nàng hành sự đối đáp, có thể nói đã thay đổi nhận thức của bà về nàng. Nếu bảo là yêu thích thì chưa đến mức nhưng cũng không còn chán ghét như thuở ban đầu.
Nếu Hề nha đầu là huyết mạch nhà mình, là cháu gái thân sinh, thì với sự trầm ổn tiến thoái có độ ấy, trong phủ nhiều thêm một người như vậy cũng là chuyện đáng mừng.
“Đi đi,” Triệu thị nhàn nhạt nói, “Trước cứ cùng các biểu muội chuyện trò, lát nữa sẽ khai yến.”
Chân Hề đáp lời, chậm rãi hành lễ rồi lui ra.
Triệu thị nhìn Mạnh Hoài Bân sắc mặt u ám, giọng điệu đã bớt gay gắt, chỉ nhẹ nhàng nói:
“Hề nha đầu kia hiểu chuyện lại ôn hòa, ngươi sao lại nhẫn tâm đem nàng vào vòng tranh đấu? Nếu ta là kẻ không nói đạo lý, nàng chẳng phải vì ngươi mà chịu tai bay vạ gió sao?”
“Tai bay vạ gió?” Mạnh Hoài Bân ngẩng đầu nhìn Triệu thị, cười mà chẳng khác nào khóc, giọng chua chát: “Ngài cũng biết đó là tai bay vạ gió?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play