“Đi thôi, chúng ta về Phong Hòa viện. Mặt ngươi đều lấm lem cả rồi.” Chân Hề khẽ cười, đưa tay về phía Mạnh Hoài An.
Mạnh Hoài An không tự chủ được mà nhìn bàn tay trắng nõn mềm mại của nàng, hô hấp ngưng trệ, hắn chỉ cảm thấy trời đất xoay chuyển, vui mừng như bay lên trời.
Hắn từ chốn địa ngục trong khoảnh khắc như bước lên thiên đường.
Hắn dè dặt cẩn thận mà nắm lấy tay nàng. Giống hệt trong tưởng tượng - mềm mại vô cùng. Chỗ da thịt chạm nhau, hơi ấm truyền đến từ đầu ngón tay, tê dại chạy dọc khắp người, chạy đến tận đáy lòng.
Hắn không dám dùng sức quá lớn, chỉ nhẹ nhàng nắm tay Chân Hề rồi dựa vào lực này, từ mặt đất chậm rãi đứng dậy.
Giờ khắc này hắn cảm thấy mình thật khờ. Làm sao có thể tin lời những kẻ ngoài miệng đầy râu ria kia? Chân Hề là hắn tự mình gặp, so với bất kỳ ai đều tốt hơn. Hắn chỉ nên tin lời nàng nói mà thôi.
Chân Hề nhìn Mạnh Hoài An đã đứng vững, khẽ mỉm cười, rồi thu tay lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT