Vì những lời Chân Hề nói, Mạnh Hoài An cả ngày đều vui vẻ, mãi cho đến khi trở về tiểu viện đối diện với gương mặt âm trầm khó ưa của Thang ma ma.
Những ngày gần đây hắn thường xuyên chạy tới chỗ Chân Hề, đến cả bữa trưa cũng không buồn quay về dùng. Ban đầu Thang ma ma còn lấy làm mừng, trong lòng nhẹ nhõm đôi phần. Thế nhưng lâu dần cảm thấy có điều bất ổn, đến hôm nay rốt cuộc không nhịn được mà chặn đường hắn, chất vấn:
“An thiếu gia, mấy ngày nay người đều chạy đi đâu? Trước kia chẳng phải cứ ru rú trong phòng, nửa bước cũng chẳng chịu ra ngoài hay sao? Nay ngược lại đến cơm trưa cũng không về ăn, là thế nào? Chẳng lẽ không sợ đói?”
Mạnh Hoài An thuở đầu còn thử cười với Thang ma ma, lần đầu xem như có chút hiệu quả nhưng về sau liền vô dụng. Hắn dứt khoát từ bỏ, chẳng buồn ôm hy vọng gì ở bà ta nữa.
Đối mặt với lời hỏi han kia, hắn thậm chí ngay cả ánh mắt cũng chẳng buồn liếc, mặt không biểu tình lặng lẽ trở về phòng ngủ.
Thang ma ma tức đến giậm chân, quát:
“An thiếu gia! Lão nô cực khổ nuôi dưỡng ngươi lớn khôn, ngươi liền lấy thái độ này mà hồi báo lão nô sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT