《Thập Lý Phương Phi》 – Tác giả: Tây Tử Tình
Giới thiệu:
Núi Côn Lôn có hai bảo vật trấn sơn.
Một là Huyền Thiên Cảnh, thần vật có thể soi thấu trăm năm thiên cơ.
Hai là Vệ Khinh Lam, thiếu niên thiên tư tuyệt thế, là đệ tử thân truyền được tông môn kỳ vọng nhất.
Hai bảo vật ấy, Côn Lôn giữ như ngọc trong tay, nâng như tròng mắt, nửa phần sơ suất cũng không dám.
Còn nàng – Giang Ly Thanh, một kẻ bị người đời coi là tu hành phế vật. Đạo nào cũng học, mà chẳng đạo nào thành. Pháp môn nào cũng biết, mà không có thứ nào tinh. Tu không được, đã đành. Nhưng trời sinh lại thêm cái tính nghịch ngợm, phá phách, đem cả Thanh Hư tông náo loạn tới gà bay chó sủa, trên dưới không ai được yên.
Sư phụ nàng – Ngọc Vô Trần, yêu đồ như mạng. Khi chư vị trưởng lão trong tông phẫn nộ, đồng lòng muốn đuổi nàng ra khỏi môn phái, thì lão nhân gia lại một phen “tẩu hỏa nhập ma” – liền đem nàng tống thẳng sang Côn Lôn, ngoài mặt nói là:
“Côn Lôn nghiêm kỷ, quy củ nghiêm minh, át sẽ dạy dỗ được con bé, khiến nó cải tà quy chính.”
Nào ngờ đâu, chẳng những nàng không những không sửa, mà còn gây đại họa long trời lở đất:
– Một tay đập vỡ Huyền Thiên Cảnh trấn tông.
– Một tay dắt luôn Vệ Khinh Lam bỏ trốn!
Từ đó, Côn Lôn thề không đội trời chung với nàng…
Kỳ thực, bản thân Giang Ly Thanh cũng chẳng ngờ mình có bản lĩnh đến thế. Ban đầu, nàng thành thật vô cùng, gặp Huyền Thiên Cảnh thì tránh xa ba trượng, gặp Vệ Khinh Lam thì né như trốn quỷ. Thế mà chẳng hiểu sao, việc lớn lại cứ dồn lên người nàng…
Đề từ:
Thập lý phương phi tửu vị khai,
Xuân phong bất độ quân bất lai.
Trận tru thần trung nê toái cốt,
Trận tru ma ngoại vạn thảo khô.
Thanh Hư sơn thượng đào hoa diện,
Côn Lôn tích tuyết tiên thiên kiếm.
Phù sinh nhất mộng thanh vân cải,
Thần ma xuất động động sơn hải.
(Dịch thơ:
Mười dặm hương xuân rượu chưa khui,
Gió xuân chẳng ghé, người chẳng tới.
Trận tru thần – xương tủy lẫn vào bùn,
Ngoài tru ma – vạn vật khô héo tàn.
Đào hoa diện – trên núi Thanh Hư,
Côn Lôn tuyết phủ – tiên kiếm lừng danh.
Giấc mộng phù sinh, mây xanh đổi,
Thần – ma xuất thế, chấn động sơn hà.)