Giang Ly Thanh hoàn toàn không biết, trong bảy ngày nàng hôn mê, Chúc Văn Âm đã nghĩ ra những gì — về nàng, về Triệu Khả Hân, về An Như Hứa, về Vệ Khinh Lam.
Nàng vừa tỉnh lại, đầu óc vẫn mơ mơ hồ hồ, đứng phía sau trên phi kiếm của Vệ Khinh Lam, suýt nữa ngã xuống hai lần, đều được hắn kịp thời phát hiện và kéo lại. Cuối cùng, hắn dứt khoát túm lấy cổ áo nàng, kéo ra phía trước đứng.
Giang Ly Thanh nín thở, ngượng ngùng xin lỗi:
“Vệ sư huynh, xin lỗi huynh, ta vẫn chưa tỉnh hẳn, đầu óc hơi lơ mơ.”
“Đợi đến y đường, uống bổ linh đan xong, ta sẽ đưa muội về nghỉ tiếp.”
Vệ Khinh Lam nhìn nàng cúi đầu, có vẻ vừa bị An Như Hứa mạnh tay gọi dậy, tóc chưa kịp chải, vốn đã rối nay càng rối hơn trong gió, lộ ra chiếc cổ trắng ngần, cùng làn da mịn màng dưới cổ áo. Hắn buông tay, dời ánh mắt, nhìn thẳng phía trước:
“Tự đứng cho vững.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play