Giang Ly Thanh thật sự rất dễ hiểu, trên mặt viết đầy hai chữ "không muốn" khi nhắc đến việc đi bí cảnh Kỳ Sơn.
Vệ Khinh Lam nhìn nàng, khóe môi khẽ cong lên một chút, nhưng khi nàng nhìn sang, hắn lập tức thu lại nét cười, ánh mắt bình thản nói:
“Y đường đã thu mua hơn ngàn bình Bổ Linh Đan, tất cả sẽ dùng cho muội. Ứng sư thúc đã tính toán rồi, hẳn sẽ không làm chậm trễ chuyện muội lên đường đến bí cảnh Kỳ Sơn sau bảy ngày nữa.”
Giang Ly Thanh tròn mắt kinh ngạc, số lượng lớn như vậy đúng là quá hào phóng. Ngay cả sư phụ nàng cũng chưa từng cho nàng nhiều linh đan như vậy. Nhưng nàng nhanh chóng nghĩ ra lý do — bởi vì người trước mắt này, linh phủ bị thương, mà nàng lại không có đủ linh lực để trị thương kịp thời cho hắn. Huống hồ nàng còn ngủ liền bảy ngày, chỉ còn bảy ngày nữa là phải xuất phát. Chu Đường chủ và Ứng Đường chủ đã yêu cầu nàng nhất định phải đi bí cảnh Kỳ Sơn. Nghĩ đến đây, chắc chắn họ đang thúc giục nàng trong bảy ngày tới phải chữa lành linh phủ cho Vệ Khinh Lam, nên mới chuẩn bị đầy đủ linh đan, muốn “hai việc không lỡ”.
Nàng thở dài:
“Ta thật sự nhất định phải đi bí cảnh Kỳ Sơn sao? Ta sợ trong đó yêu thú xé xác ta ra mất. Nghe nói bên trong không chỉ yêu thú hung dữ mà các đệ tử các môn phái cũng chém giết nhau để giành linh thảo linh dược và cơ duyên. Với loại như ta… chắc chắn sẽ bị giết phải không?”
Vệ Khinh Lam nhắc nhở nàng:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play