Thức hải của Giang Ly Thanh cuộn trào, linh phủ chấn động, cơn cuồng phong bốc lên nhất thời không thể khống chế.
Nàng lờ mờ nghe thấy Trần Lưu An kinh hoàng gọi mình, trong lòng sốt ruột nhưng toàn thân không thể động đậy. Chỉ có thể mặc cho cơn bão không thể kiểm soát ấy điên cuồng cuốn quét.
Xé rách, cuốn đi, rồi lại xé rách, lại cuốn đi.
Tựa như đã trôi qua rất lâu, mà cũng có lẽ chỉ là trong chớp mắt — linh phủ nàng đã cạn khô, bể chứa linh lực trống rỗng, cơn bão mới chịu dừng lại.
Giang Ly Thanh mềm nhũn ngã xuống đất.
Nàng muốn giơ tay lên lấy linh đan bổ sung linh lực, ngón tay khẽ động nhưng lại không thể nào nhấc nổi. Toàn thân giống như cá mắc cạn, đầu óc choáng váng, mắt tối sầm, mí mắt nặng trĩu, ý thức lờ mờ muốn ngủ thiếp đi. Nhưng chỉ còn chút lý trí cuối cùng trong đầu nàng không ngừng cảnh báo: không được ngủ, tình hình hiện tại không ổn, một khi ngủ rồi, chưa chắc đã tỉnh lại được.
Vì vậy nàng nghiến chặt môi, để cơn đau và vị tanh của máu giúp mình miễn cưỡng duy trì tỉnh táo, đôi mắt cố gắng không khép lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT