Nuôi linh thú rất tốn kém, theo An Như Hứa biết, Kim phong chủ xưa nay vốn không hào phóng như vậy.
Nhưng mà, Linh Thú Phong thì lại rất giàu.
Giang Ly Thanh nhắc nhở hắn:
“An sư huynh, huynh cũng từng gặp may đấy. Duyệt Hồ ở Côn Luân rất hiếm, nghe nói là do một vị trưởng lão đời nào đó của Côn Luân mang về từ núi Tử Hồ ở tận nơi xa xôi mấy vạn dặm. Lúc đó huynh mà bắt nó đem trả cho Linh Thú Phong, Kim phong chủ chắc chắn cũng sẽ hậu tạ. Nhưng huynh lại đem nó ra ăn mất rồi.”
An Như Hứa tiếc ngẩn người:
“Trưởng lão mang về có mười con, ta chỉ muốn nếm thử xem thứ sinh trưởng trên đỉnh Đông Sơn của núi Tử Hồ có vị thế nào, đâu ngờ Linh Thú Phong lại hào phóng như thế. Biết vậy lúc đó ta có chết cũng không ăn nó.”
Hắn hối hận một hồi lâu, buồn bã nói:
“Haizz, Giang sư muội, muội dùng thuật Tịnh Trần đi! Dáng vẻ muội thế này nhìn thật thảm hại.”
Giang Ly Thanh vốn đã quen với việc mình thường xuyên lấm lem bụi đất, nên cũng không mấy để tâm. Nhưng giờ đang ở Côn Luân, cũng nên chú ý hình tượng một chút. Nghe An Như Hứa nói vậy, nàng gật đầu, thi triển thuật Tịnh Trần lên người mình.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play