Sơn Cao khóc đến thê thảm, như thể vừa mất cha, dáng vẻ cực kỳ đáng thương.
Giang Ly Thanh nhìn nó khóc như chó, nhất thời cũng không thể mắng thêm, bĩu môi nói: “Được rồi, đừng khóc nữa, khóc có ích gì? Mau nghĩ cách đi.”
“Còn nghĩ cách gì nữa?” Sơn Cao vừa lau nước mắt vừa lẩm bẩm, “Truyền thừa mà cũng thất bại, ngươi ngu đến mức đó sao.”
Giang Ly Thanh nghẹn lời.
“Còn vết thương của ta nữa,” Sơn Cao vừa khóc vừa oán trách, “Ngươi tu luyện cái thứ gì vậy, vết thương của ta đau thấu tim, mãi không lành. Ngươi phải chữa cho ta.”
Giang Ly Thanh gắt: “Giờ ta còn chẳng nhúc nhích nổi, linh lực thì cạn sạch, còn chữa gì cho ngươi? Đừng có mơ.”
Sơn Cao lại oà khóc: “Sao ta lại xui xẻo thế này…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play