Giang Ly Thanh muốn khóc.
Trần Lưu An thấy mắt nàng bỗng đỏ hoe, giật mình hoảng hốt, lúng túng tay chân:
“Giang… Giang sư muội, muội… muội đừng khóc mà. Nghe nói bí cảnh sau khi mở ra, còn phải mấy tháng nữa mới chìm vào giấc ngủ. Chúng ta còn nhiều thời gian để nghĩ cách, chắc chắn sẽ ra được thôi!”
Nhưng Giang Ly Thanh không phải vì không ra được mà muốn khóc — mà là vì mình quá ngu ngốc nên muốn khóc. Nếu biết sớm, nàng đã kéo bằng được cái con mụ Kỷ Phục Linh chết tiệt kia vào cùng, chết thì chết chung. Dù có phanh phui sự thật, tông môn cũng chưa chắc xử tử Kỷ Phục Linh, nhưng còn nàng thì chưa chắc giữ được mạng.
Nàng hít mũi một cái:
“Trần sư huynh, muội không khóc.”
“Không khóc, không khóc, muội không khóc. Là ta nhìn nhầm.” Trần Lưu An vội vàng nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play