Trần Lưu An nhìn Giang Ly Thanh đầy vẻ thán phục, ánh mắt ngập tràn kính nể.
Loại Ẩn Huyễn Phù lợi hại như vậy, hắn chưa từng thấy qua, chưa từng nghe nói đến, vậy mà lại là Giang sư muội của Thanh Hư Tông tự tay vẽ ra. Không phải người ta đồn rằng nàng cái gì cũng học mà học không giỏi sao? Một lá phù như vậy, thiên hạ không ai có, nàng lại có thể tự sáng tạo, thế mà còn bị người khác nói là học kém?
Hắn cảm thấy lời đồn thật sự không đáng tin:
“Giang sư muội, lá Ẩn Huyễn Phù này của muội duy trì được bao lâu vậy?”
“Ta cũng không biết.” Giang Ly Thanh lắc đầu, thành thật nói:
“Mỗi lần ta vẽ phù thì trình độ đều không giống nhau, có cái giữ được lâu, có cái chỉ kéo dài chốc lát. Nhưng hai tấm ta dùng lần này thì lúc vẽ ta đang dư dả linh lực, cảm giác tay rất tốt, chắc sẽ trụ được khá lâu.”
“Vậy chúng ta mau đi tiếp, chạy xa thêm chút nữa.” Trần Lưu An cảm thấy vẫn còn một vấn đề:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play