Số chương: 39
Văn án: [Trọng sinh, gương vỡ không lành]
Kiếp trước, Thẩm Thu dốc lòng phò tá Hoắc Hành lên ngôi. Nhưng đáp lại nàng là một tấm bi kịch, hắn đẩy nàng khỏi Kiến Chương Cung, thân bại danh liệt, gia tộc diệt vong.
Cả thiên hạ ca tụng chuyện tình của hắn và thanh mai, còn nàng—chỉ là một "phế hậu hẹp hòi", mang tiếng ghen tuông đến chết.
Trùng sinh trở lại, nàng cười lạnh: cẩu nam nhân? Tự đi diễn một mình đi.
Hắn muốn diễn một màn “tình cờ gặp gỡ”. Thẩm Thu chẳng muốn gặp lại, một bước nhảy lên xa mã của Phó Anh Từ.
Trích đoạn:
…Phó Anh Từ chưa thỏa mãn, khi nàng định đứng dậy, hắn ôm lấy eo nàng, đè xuống.
“Trêu đùa ta xong, đâu dễ dàng rời đi.”
Thẩm Thu: “Ta không đi.”
Phó Anh Từ: “Vậy sao nàng không tiếp tục?”
Thẩm Thu mặt càng đỏ, đôi tay đặt trước ngực hắn, rầu rĩ không nói nên lời. Thật chẳng khác gì một khúc gỗ.
…
Nhân vật chính: Thẩm Thu, Phó Anh Từ