Phó Anh Từ phiền muộn khôn nguôi. Hắn không sợ bất kỳ ai, nhưng mấy ngày nay lại đặc biệt không muốn gặp một người.
Vì nàng, hắn liên tục gặp ác mộng, mỗi lần giấc mộng đều na ná nhau.
Hắn không bị nàng hôn môi, thì cũng đang trên đường bị hôn. Thân thể mềm mại của thiếu nữ quấn lấy hắn, hương thơm như mê dược, biến hắn thành cá nằm trên thớt. Không, còn thê thảm hơn cá. Cá ít nhất bị một đao chém chết, sau đó thái lát hay băm viên cũng chẳng còn bận tâm, mắt không thấy, lòng không phiền, chết là xong.
Hắn thì khác. Hắn nằm liệt trên giường, mở to mắt nhìn rõ người đến, bị nàng cởi y phục. Hắn xấu hổ, phẫn nộ, muốn vùng dậy, nhưng không thể động đậy, chỉ đành trơ mắt nhìn nàng kề sát môi hắn, rồi tiếp diễn những thân mật không thể diễn tả.
Điều khó nói hơn là, nửa đêm tỉnh giấc, dưới thân luôn ướt đẫm.
Mỗi lần Ngô Nguyên Tái đến kiểm tra phòng ngủ, luôn dùng ánh mắt dâm đãng nhìn hắn, như thể nói: “Ngài không cần giải thích, ta hiểu hết.”
Sau này, Phó Anh Từ không để Ngô Nguyên Tái thay chăn đệm nữa. Hắn tự mình cầm đèn dầu, đổ dầu lên chăn, rồi châm lửa thiêu rụi.
Ngô Nguyên Tái hầu hạ ba đời chủ tử ở Hầu phủ, tự nhận mình tâm rộng lượng, nhưng Thế tử gia … thật sự khó lường. Ông vừa tức vừa lo. Vì chuyện này, ông cho người mang hai lu đồng đặt trong viện, đổ đầy nước. Dù vậy, phòng ngủ vẫn phải thay một cái giường mới.
Tất nhiên, Phó Anh Từ không thấy mình sai. Hắn cho rằng bị Ngô Nguyên Tái khinh bỉ, tất cả đều do lỗi của Thẩm Thu.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play