Đông Cung thâu đêm đèn dầu chưa tắt, lư hương đồng thau Bác Sơn tỏa khói lượn lờ, hòa quyện cùng ánh sáng, chiếu lên mặt giấy mỏng manh. Hoắc Hành đỡ trán trước án, trầm mặc hồi lâu. Chén canh nóng hổi đã nguội lạnh, chỉ còn vài hạt bách hợp trôi lững lờ.
Cao Liêm gõ cửa bước vào, chắp tay bẩm: “Điện hạ, Phó thế tử đưa Thẩm nhị cô nương về Thẩm phủ, sau đó nán lại trước cổng một lát mới rời đi. Thẩm nhị cô nương đã tặng túi thơm tùy thân cho Phó thế tử…”
Hoắc Hành đột ngột ném ánh mắt lạnh lùng.
Cao Liêm cúi đầu, tiếp tục: “Phó thế tử không từ chối, nhận túi thơm và mang về Tĩnh An Hầu phủ. Thuộc hạ nghe quản gia Hầu phủ và người hầu cận Phó thế tử trò chuyện, họ nói…”
“Nói gì?” Hoắc Hành giọng điềm tĩnh, nhưng trong mắt u ám dần cuộn trào.
Cao Liêm: “Hình như họ muốn tác hợp Phó thế tử và Thẩm nhị cô nương.”
Hoắc Hành nhíu mày: Tác hợp? Chẳng lẽ hai người chưa đâm thủng tầng giấy mỏng, hay chỉ là Thẩm nhị cô nương đơn phương tương tư?
Hắn cố gắng nhớ lại hai lần gặp trước. Lần đầu trên xa mã, Thẩm nhị cô nương nằm trong lòng Phó Anh Từ. Dù biết có người vén rèm, nàng không hề thẹn thùng né tránh khi hắn bế nàng, thậm chí ánh mắt thoáng liếc ra ngoài. Lần thứ hai ở quán trà, khi nhắc đến Phó Anh Từ, giọng nàng cố ý mềm mại ôn hòa, như làn nước trong, khơi gợn sóng lăn tăn.
Ngược lại, Phó Anh Từ dường như không đắm chìm như nàng. Ánh mắt hắn xa cách, lạnh nhạt, không phải ánh mắt của người động tình, chỉ đầy vẻ qua loa và thiếu kiên nhẫn.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play