Trời trong nắng ấm, trên núi hải đường nở rộ, cánh hoa rơi đầy mặt đất, tựa như tuyết trắng. Trong hương thơm ngát, Phó Anh Từ nghe thấy giọng nói dịu dàng gọi mình: “Mẫu thân ở đây, lại đây.”
Hắn hóa thành một hài tử nhỏ bé, đứng dưới tán cây, nhìn quanh bốn phía, nhưng chỉ nghe thấy giọng nói ấy chậm rãi vương vấn, dù cố gắng thế nào cũng không tìm được người. Hắn sốt ruột, dẫm lên cánh hoa chạy vội về phía trước, xuyên qua từng cây hải đường, mồ hôi nhễ nhại.
Hắn không dám lên tiếng, bởi mẫu thân từng dặn dò, không được nói lời nào! Hắn luôn ghi nhớ điều đó.
Vì thế, hắn cắn chặt môi, không rên một tiếng mà tìm kiếm, nhưng càng sốt ruột, càng không thấy bóng người. Phía trước chỉ toàn hải đường, quay đầu lại là mênh mang tuyết trắng. Hắn như bị bỏ rơi giữa thiên địa, xung quanh không một bóng người.
Hắn hoảng sợ tột độ, sợ hãi đến mức hít vào khí lạnh, yết hầu đau nhức. Rồi hắn lại nghe thấy giọng nói ấy, mềm mại ấm áp: “A Từ, mẫu thân ở đây, đừng sợ.”
Cuối cùng, hắn nằm trong vòng tay ấm áp ấy. Tay mẫu thân vuốt ve đầu hắn, lưng hắn, khiến trái tim nôn nóng bất an của hắn dần bình tĩnh lại. Hương thơm trên người nàng thanh nhã, bàn tay nàng thon dài, giọng nói kiên nhẫn mà tinh tế, khiến hắn buồn ngủ.
Khung cảnh xung quanh dường như biến ảo. Hắn từ vũng máu lầy lội bò ra, được nước ấm rửa sạch thân thể, quấn trong khăn lớn, rồi thay y phục sạch sẽ. Tóc hắn xõa ra, tay mẫu thân xoa bóp đầu hắn, khiến làn da căng thẳng của hắn dần thư giãn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT