[Văn án]
Sau khi Ma đầu bại trận, lại có thêm một đứa con
Tác giả: Quy Hồng Lạc Tuyết (归鸿落雪)
Nguồn:(raw)http://hoiqt.com/thread-7633.html?highlight=quy+h%E1%BB%93ng+l%E1%BA%A1c+tuy%E1%BA%BFt
Ma đầu Ninh Bất Vi vốn kiêu ngạo ngất trời, một thanh Chu Tước đao uống máu mười bảy châu, khiến giới tu chân nghe tên đã kinh hồn bạt vía.
Liên minh Sùng Chính huy động một trăm hai mươi môn phái vây quét, Ninh Bất Vi đại bại, rơi vào Vô Tận Hà, từ đó mất tích.
Hắn tỉnh lại bên bờ sông, Chu Tước đao đã vỡ vụn, tu vi tiêu tán sạch sẽ, mà trong lòng lại có thêm một đứa bé đỏ hỏn đang oa oa khóc.
Ninh Bất Vi vốn trời sinh vô tình vô tâm, lập tức định tiện tay ném đi — nào ngờ lại phát hiện đứa bé này cùng hắn huyết mạch tương liên, là con ruột thật sự.
Biểu cảm trên mặt Ma đầu vặn vẹo.
Thoát chết trở về, kẻ từng thống trị một phương ma đạo, nay lại vội vàng khôi phục tu vi, hàn lại bảo đao, đồng thời… đầu bù tóc rối đi nuôi con.
Đứa nhỏ trời sinh Kim Đan, nhưng vẫn biết khóc biết tè, tức giận lên là một cú đạp có thể hất ông bố tu vi mất sạch bay xa ba trượng.
Một đời Ma đầu rốt cuộc chịu đủ những ngày tháng khổ sở bón cháo, thay tã.
Cho đến một ngày, hắn tình cờ nhìn thấy hình ảnh mẫu thân của đứa bé trong thức hải — vóc dáng cao gầy, dung mạo như tiên. Ninh Bất Vi khẳng định: người đẹp thế kia, chắc chắn biết thay tã.
Thế là Ninh Bất Vi cải trang đổi mặt, dắt theo đứa nhỏ đái dầm mỗi ngày, nghìn dặm cầu thân, bước vào môn phái nơi người kia đang ở.
Tông môn đệ nhất giới tu chân – Vô Thời Tông, lão tổ sư thúc Sở Tuấn bế quan năm trăm năm, vừa mới xuất quan đã bị chặn ngay trước cửa động phủ.
Ninh Bất Vi ôm con, nhìn vị mỹ nhân băng lãnh trước mặt — ngoài đẹp ra thì không có lấy nửa phần tu vi — biểu cảm lại một lần nữa vặn vẹo.
Mẹ đứa nhỏ là đàn ông.
Mà nhìn thế nào cũng chẳng giống người biết thay tã. (gạch chân trọng điểm)
Sở Tuấn nhìn tiểu sư điệt tu vi yếu ớt, cô đơn không nơi nương tựa trước mắt, chưa kịp mở miệng thì đã bị nhét cho một cục béo tròn trong lòng.
“Con của ngươi.” — Sở Tuấn thốt ra câu đầu tiên sau năm trăm năm bế quan.
“Không, là con của ngươi.” — Ninh Bất Vi đáp dứt khoát không chừa đường lui.
Về sau——
Ninh Bất Vi: “Cha thằng nhỏ ngoài đẹp ra thì chẳng được tích sự gì.”
Sở Tuấn: “Cha thằng nhỏ ngoài ăn ra thì chẳng được tích sự gì.”
[Tiểu kịch trường]
Thiên tài tu chân Ninh Tu khi lớn lên, kể lại với người khác về hai người cha danh chấn giới tu chân của mình:
“Thuở nhỏ nhà ta sống rất khổ. Một viên Dưỡng Nguyên Đan phải bẻ ba, ba miệng ăn chung.”
“Hai vị cha ta giữa mùa đông giá rét vẫn tự tay giặt tã.”
“Họ từng đánh nhau suốt ba ngày ba đêm, chỉ vì tranh xem ta gọi ai là ‘cha’ trước.”
“… Kết quả là ta đói ba ngày ba đêm.”
“Cảm ơn, cả hai đều là cha ruột.”
Thể loại: Đại ma đầu bạo lực siêu ngầu (thụ) × Sư thúc tổ đẹp trai cấm dục (công)
Tag: Sinh tử văn, đam mỹ tu tiên, nuôi con, cải trang, sảng văn có hài.