Từ nhỏ đến lớn, sư phụ và các sư huynh luôn dạy Phùng Tử Chương phải làm người tốt. Cậu ngơ ngác nói: “Trước khi hạ sơn, ta cứ tưởng sẽ gặp được nhiều điều thú vị, gặp được những đạo hữu cùng chí hướng. Thế mà hai vị sư huynh lớn lên cùng ta lại vô cớ bị yêu đằng nhắm vào, muốn rút lấy thần hồn. Đại sư huynh vì ta mà bị yêu đằng nuốt mất thần hồn, hóa thành dây leo quỷ…”
“Huynh ấy từng nói trong giới tu hành, sinh tử là chuyện hết sức bình thường. Họ bảo ta làm người tốt, nhưng ta chỉ toàn bị bắt nạt.” Nhắc đến Hàn Tử Dương và các sư huynh, đôi mắt Phùng Tử Chương đỏ hoe, cậu hít mạnh mấy cái.
“Giới luật đầu tiên của Liên minh Sùng Chính là tôn chính trừ tà. Đệ tử các tông môn đã gia nhập Liên minh đều phải lấy việc bảo vệ sinh linh và bình yên của thiên hạ làm trách nhiệm.” Chử Tín u sầu nói: “Ta và sư thúc, cùng các trưởng lão đã cứu bọn họ, vậy mà khi thấy ta đơn độc, bọn họ lại trở mặt muốn giết ta và sư thúc. Rõ ràng bọn họ cũng là người của Liên minh Sùng Chính. Biết vậy lúc đầu chẳng bằng đừng cứu.”
“Mai Đường chủ là nữ tu lợi hại nhất mà ta từng gặp. Người là hình mẫu tu hành của ta.” Giang Nhất Chính nói, “Lúc được thu vào Tứ Quý Đường, Đường chủ nói rằng trong đường không phân sang hèn, mọi người như huynh đệ tỷ muội, phải biết nâng đỡ kẻ yếu, tuyệt không được ỷ mạnh hiếp yếu. Vậy mà giờ đây bốn Đường chủ xuân hạ thu đông giết đệ tử trong đường không hề do dự, còn Mai Đường chủ lại dẫn người đến bắt nạt một đứa trẻ chưa hiểu sự đời. Thế chẳng phải là ỷ mạnh hiếp yếu sao?”
Ba người họ đang bị treo ngược trên cây trò chuyện. Từ trước đến nay, những gì họ học đều là đạo lý trừ ma vệ đạo, hành hiệp giúp đời. Nhưng khi thật sự bước vào thế giới tu hành đầy thực tế, họ mới nhận ra hiện thực và lý tưởng cách nhau một trời một vực. Khó tránh khỏi cảm giác phẫn uất và bắt đầu hoài nghi chính mình.
Cây mà họ bị treo là một cây gỗ đỏ cao ngất trời, thỉnh thoảng có mây mù trôi qua sát mặt để lại làn hơi nước mát lạnh. Chử Tín tò mò lè lưỡi hứng thử nhưng chẳng cảm nhận được mùi vị gì.
“Ngay cả Bách Vũ thiền sư và Trưởng lão Yến Lan Bội cũng im lặng.” Chử Tín thất vọng nói, “Ta cứ nghĩ họ sẽ đứng ra lấy lại công bằng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT