Ninh Bất Vi ghét nhất là đánh nhau giữa chừng lại có người nhảy vào chen ngang.
Thế nhưng, vào lúc linh lực đã cạn sạch, đến mức phải tiêu hao linh thức mà dùng đến huyết phù, thì hắn cũng chẳng ngại có người đến “chen ngang” cứu viện một tay.
Lối đánh của hắn xưa nay đều là bá đạo càn rỡ, đã động thủ là phải long trời lở đất, không gây ra chút động tĩnh thì chẳng xứng danh “đại ma đầu”. Có điều, kiểu đánh này cũng có nhược điểm — hao linh lực như nước chảy.
Tuy hắn không được coi là thiên tài ngàn năm khó gặp như Ninh Hành Viễn, nhưng thân mang thiên linh chi thể, dù chỉ là chi mạch thất thế, chủ gia vẫn phải vắt óc đưa hắn về gia tộc — cho thấy thiên phú tuyệt đối không tầm thường.
Linh lực của hắn vốn dồi dào, vận chuyển tu luyện nhanh gấp người thường, tiêu xài phá phách thế nào cũng không sợ cạn.
Nhưng hắn chưa từng nghĩ, sẽ có một ngày chính mình phải đếm từng phần linh lực mà dùng.
Hiện giờ linh lực đã cạn, nếu cứ tiếp tục giao đấu với Văn Hạc Thâm, dẫu có thắng cũng là thắng trong thê thảm, bản thân chẳng chiếm được mấy phần lợi. Thừa dịp Văn Tại Dã chen vào cản trở, hắn bèn lặng lẽ để linh thức thoát ra ngoài, tìm đường khác.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT