“Đạo hữu chớ trách. Tại hạ có chút năng lực nhìn thấu căn cơ tu hành. Tiểu công tử của ngài vừa mới chào đời đã có tư chất như thế, thật là xưa nay hiếm thấy. Tại hạ không mang ác ý.”
Người nọ mặc y phục vải thô giản dị, dung mạo tầm thường, tựa người vào cửa sổ mà ngồi, tay cầm một đóa hoa đào, nhẹ nhàng xoay.
Hoa đào tan thành bụi mịn, bay lượn rồi biến mất vô tung.
“Đám đào này mới nghỉ vài hôm, Tứ Quý Đường lại giở trò, thi triển tiểu thuật Trường Sinh để cưỡng ép nở hoa. Thật trái nghịch thiên đạo, quả thực làm khó người khác.”
Ninh Tu cầm lấy ngón tay cha đưa, há miệng gặm gặm, khiến Ninh Bất Vi cúi đầu, nhẹ nhàng bóp nhẹ cái miệng nhỏ của nó.
Người nọ lại chỉ vào hàng đào đang nở rộ bên ngoài, nói:
“Kẻ nghịch thiên mà sinh, sớm muộn gì cũng bị thiên đạo loại bỏ.”
“Đạo hữu nghĩ lời tại hạ có lý chăng?”
Hắn cười, ánh mắt rơi lên Ninh Bất Vi, như có ẩn ý.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play