Hồng mộc vốn là thiên giai chí bảo, đã tuyệt tích từ ngàn năm trước, những khúc hồng mộc còn tồn tại đến nay đều là di vật còn sót lại từ thượng cổ bí cảnh, cầu cũng không được.
Ninh Bất Vi ngây người, không phải vì thứ này hiếm quý đến mức nào, mà bởi vì —— từng có người cũng từng dùng cách thức y hệt như vậy, lặng lẽ nhét cho y một khúc hồng mộc.
Theo lý thường, người tu vô tình đạo vốn lòng dạ lạnh lùng, không vướng bụi trần, chẳng động tình ái. Dẫu cũng có người nghịch đạo mà hành, kết thành đạo lữ, nhưng kết cục đa phần chẳng tốt đẹp —— hoặc là sinh tâm ma, cuối cùng phải sát phu giết thê chứng đạo; hoặc là đạo lữ không chịu nổi lãnh đạm, chủ động rời đi, cuối cùng vẫn cô độc một mình.
Ninh Bất Vi từ nhỏ tu hành vô tình đạo, từng từ chối vô số đào hoa nát, nhưng khi niên thiếu chưa hiểu thế sự, đạo tâm chưa vững, cũng từng có một lần… bồng bột.
Chuyện xảy ra khi y nhận được thư nhà của Ninh Hành Viễn, đang trên đường trở về Tuyên phủ. Khi đó y đã xin được nghỉ, không cần phải nghe lão đầu Hách Trưng lải nhải, tâm tình tốt đến mức vui vẻ vô cùng. Có lẽ vì vui quá hóa xui, trong lúc truyền tống từ Càn phủ đến Trung Châu, pháp trận đột nhiên xảy ra trục trặc. Tuy y may mắn giữ được mạng, nhưng lại trọng thương, đan điền vỡ nát, bị truyền tống đến một vùng nguyên dã đầm lầy hoang vu mịt mùng.
Linh đan phù chú, pháp vật trên người đã dùng hết sạch, linh lực vẫn không có chút nào.
Y lê tấm thân trọng thương đơn độc bước đi trong đầm lầy hơn mười ngày, nhưng mãi vẫn chẳng thấy rìa vực. Đầm lầy này kéo dài mấy vạn dặm, y cũng hiểu bản thân đi không thoát, rất có thể sẽ chết ở nơi này, nhưng vẫn không cam lòng từ bỏ, từng bước giãy giụa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT