“Á nha~” Đôi mắt tròn xoe trong sáng của Ninh Tu nhìn chằm chằm hắn, chớp chớp mấy cái long lanh.
Tay áo trắng như tuyết khẽ vung lên, hoa văn bạch kim uẩn hiện dưới ánh sáng vàng nhạt, lấp lánh như sao trời.
Ninh Tu lập tức quên phắt người cha ruột đang hấp hối, hưng phấn nhìn chằm chằm vào tay áo của Chử Tuấn, bàn tay bé xíu đưa ra muốn chộp lấy.
Chử Tuấn mượn một ít linh lực từ thức hải của Ninh Tu, hòa lẫn với linh lực của mình, tạo thành một làn linh khí màu vàng nhạt như sương bao bọc lấy Ninh Bất Vi, thậm chí không buồn nhìn rõ dung mạo người kia là ai.
Ninh Bất Vi đối với linh lực của Ninh Tu không có bài xích, chỉ là hơi khó chịu mà nhíu mày.
Chử Tuấn vẫn cúi đầu, không thèm nhìn đám sương mù kia, cẩn thận thăm dò lần nữa, thấy đối phương không còn phản kháng.
Linh lực đỏ thẫm của hắn hòa với ánh kim của Ninh Tu, chạy một vòng qua kỳ kinh bát mạch của người nọ, rồi dừng lại lặng lẽ trước đan điền nát vụn như bụi tro kia.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT