Nguồn: Wikidich
Editor: Mirra
* Vì mình muốn đọc nên dịch truyện này, mọi người nếu cảm thấy hợp gu thì cứ thoải mái cùng đọc cho vui nhé, còn nếu không hợp thì hoan hỉ hẹn mọi người ở bộ khác nha☺️.
Văn án:
Lúc trốn nhà bỏ đi, Tạ Nghi Chu vô tình cứu được một nam nhân bị thương nặng, mất trí nhớ.
Người nọ tính tình cổ quái, lười nhác, xảo quyệt đầy mình, suốt ngày chọc nàng tức đến nghiến răng, khiến người ta hận không thể vung tay tát chết cho rồi.
Ấy vậy mà không lâu sau, hắn thật sự “chết” rồi.
Tạ Nghi Chu đích thân an táng hắn, lòng buồn bã mãi không nguôi.
— Mãi đến một ngày, nàng bị triều đình truy nã với tội danh chôn sống Thái tử, án phạt là lăng trì nơi phố thị, liên lụy cửu tộc cùng chịu vạ.
Tạ Nghi Chu: “……?”
•
Tạ Ngự sử vẫn luôn cho rằng cô con gái bệnh tật yếu ớt của mình chẳng hiểu gì về y thuật.
Giang Cảnh Chi biết, nhưng chưa từng vạch trần.
Lúc ban đầu, hắn chỉ muốn thăm dò mục đích của nàng, ai ngờ lại phát hiện nàng chính là ân nhân đã cứu mình trong lúc mất trí nhớ. Hắn vốn định thỏa mãn nguyện vọng của nàng rồi tiễn nàng rời đi.
Không ngờ lại chứng kiến vị tiểu thư thiên kim trước giờ luôn giữ khuôn phép kia, sau khi uống rượu lại mắt rưng rưng nhào tới đánh hắn.
Giang Cảnh Chi cau mày, định đẩy nàng ra — nhưng một bàn tay lại nhẹ nhàng vuốt ve lên má hắn.
Cảm giác quen thuộc ấy khiến lòng hắn chấn động.
Ngay sau đó, bàn tay kia bất ngờ bóp mạnh một cái, người trong lòng ngực còn rưng rưng mắng khẽ:
“Đồ khốn nhà ngươi!”
Giang Cảnh Chi: “……”
To gan thật!
⸻
Tag: Cung đình hầu tước – Tình yêu sâu đậm – Ngọt văn – Hằng ngày
Tóm tắt: Thái tử mất trí nhớ × Tiểu thư rời nhà
Lập ý: Tình yêu không thể đo lường bằng lý trí.