Tạ Nghi Chu vừa mở mắt ra thì trời đã sáng rõ. Nàng ngơ ngẩn nhìn tán màn giường một lúc, mãi mới nhận ra mình đang ở đâu. Nhớ đến hôm nay là ngày phải rời đi, nàng định ngồi dậy, nhưng vừa động thì cảm thấy đầu óc nặng như đeo đá, đau âm ỉ như có tảng đá đè lên.
… Đúng rồi, tối qua nàng uống quá nhiều rượu, chắc là say thật rồi.
Đầu đau như búa bổ, khó chịu vô cùng, nhưng vẫn phải cố gắng dậy. Trời đã tạnh mưa, nắng lên sáng rỡ, nếu còn không rời đi, e sẽ khiến Giang Cảnh Chi nghĩ rằng nàng cố tình ở lại, dùng mưu mẹo để gần gũi hắn.
Tạ Nghi Chu cắn răng chịu đựng, thay y phục gọn gàng, rửa mặt xong mở cửa bước ra. Vừa đúng lúc, Lâm Kiều bưng bát thuốc từ phòng bên cạnh đi ra, thấy nàng thì lập tức hỏi:
“Ngươi tỉnh rồi à? Cảm thấy sao? Đầu còn đau không?”
Tạ Nghi Chu khẽ lắc đầu, cảm giác vẫn còn chịu được, rồi hỏi:
“Giờ nào rồi?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play