Văn án | 見善 – Kiến Thiện
Từ Thiện Nhiên từng đếm lá ngoài song cửa,
một, hai, ba… đếm đến xuân đi rồi hạ, hạ tàn lại thu.
Đếm từng chiếc lá đổi màu, như đếm những ngày còn sót lại trong cuộc đời nàng.
Từ đích nữ Từ phủ, kiêu sa rực rỡ, đến cô tức không tên nơi Giang Nam xa xôi.
Từ thập lý hồng trang làm chấn động kinh thành, đến phận tàn nằm bất động, chỉ còn chiếc bóng lặng lẽ soi trên mặt gương đồng.
Một đời rơi xuống đáy cốc, lại từ trong tro tàn bò dậy— không cần kiếp sau báo oán, kiếp này nàng đã khiến những kẻ phản bội phải chôn thân dưới địa ngục.
Trọng sinh trở về, nàng chỉ muốn bảo vệ người thân một lần cho trọn.
Làm nữ nhân, làm mẫu thân, nàng không cam tâm để những người mình thương tổn thương thêm lần nữa.
Vậy mà giữa nhân sinh mờ mịt, nàng gặp hắn - một kẻ từ thế giới khác xuyên tới, xuất thân thấp kém, mang số mệnh đầy vết nứt, sống sót trong bùn lầy bằng răng nanh và móng vuốt, lòng vẫn còn giữ chút trong sạch cuối cùng.
Ai cũng cười nhạo hắn, giẫm đạp hắn, muốn nhìn hắn hủy diệt - chỉ có nàng, lặng lẽ đưa tay kéo hắn ra khỏi bóng tối.
“Thiện Thiện, chỉ có ngươi từng thấy ta lúc ta khốn cùng nhất, khi mọi người quay lưng, chỉ có ngươi—vẫn đứng đó, nhìn ta.”
“Nàng là ánh sáng đầu tiên trong đời ta.
Cho nên, vì nàng… dù phải bò lên đỉnh cao bằng đôi tay rớm máu, ta cũng cam lòng.”
Nam chính:
“Ta từng mơ một người, không nhìn ta bằng ánh mắt thương hại hay dè chừng
Là người có thể nhìn thấu bản chất, không sợ đầm rồng hang hổ, chỉ ôn tồn gọi ta một tiếng ‘bảo bối’.”
Giờ ta biết rồi—người đó chính là nàng.”
__________
Một kẻ từng bước lên đỉnh cao, lại được trao cơ hội quay lại thuở ban đầu — lần này, liệu sẽ sống khác?
➀ Cảm tình ngốc bạch ngọt, vừa đáng yêu vừa sâu sắc của nữ trọng sinh và nam xuyên không.
➁ Bối cảnh hư cấu, vay mượn khung giá triều đại Minh – Thanh.
📌 Editor nghiệp dư, rất mong nhận được góp ý chân thành từ mọi người. Nếu không hợp gu, mong bạn nhẹ nhàng lướt qua, đừng để lại lời nặng nề nhé.