Ban đêm trên núi xưa nay luôn lạnh lẽo hơn dưới chân núi.
Tiểu cô nương mới bảy tuổi, lại đang dưỡng bệnh, vốn chẳng có chuyện gì cần bận tâm. Đọc sách một lát liền mệt, gác quyển sách xuống, chuẩn bị đi nghỉ.
Thấy vậy, Lục Anh — đang ngồi thêu ở một bên — vội vàng buông kim chỉ, tiến đến hỏi nhỏ:
“Cô nương muốn nghỉ ngơi rồi ạ?”
Rồi lại sai Trúc Thật ra ngoài múc nước ấm, còn mình thì hầu hạ Từ Thiện Nhiên đến trước bàn trang điểm ngồi xuống, bắt đầu tháo mấy món trang sức trên đầu, vòng cổ nơi cổ.
Nào ngờ vừa tháo đến đôi khuyên đông châu, Lục Anh đột nhiên khựng tay, ánh mắt có chút chần chừ, khẽ vuốt tóc bên thái dương trái của Từ Thiện Nhiên, sau đó mới lần lượt tháo hết trang sức trên đầu, gỡ cả dây buộc tóc, dùng tay vuốt nhẹ một lượt để chắc chắn không còn sót lại món gì.
Xác nhận xong, nàng mới nhỏ giọng nói:
“Cô nương, hình như… thiếu một chuỗi lục lạc.”
Từ Thiện Nhiên đang hơi thất thần, nghe vậy thì sững người, quay đầu nhìn đám trang sức đã được tháo xuống để trên bàn:

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play