Úc Án xui xẻo xuyên không thành một nhân vật mờ nhạt, đúng kiểu cây cỏ ven đường trong tiền truyện của một cuốn tiểu thuyết Mary Sue sến súa.
Nhân vật quần chúng này nhạt nhòa đến không ai nhớ mặt, không tên tuổi, không gia đình, thậm chí đến cái thẻ ăn ở trường cũng không có.
May mắn thay bạch nguyệt quang Hạ Lê An, nam thần cao quý, tao nhã, thiện lương, hào phóng, là "crush quốc dân" nhưng số nhọ đoản mệnh lúc này vẫn còn sống.
Úc Án quyết định bám víu lấy cái phao cứu sinh này.
Hạ Lê An quả nhiên tốt như lời đồn, hắn hào phóng cho cậu mượn thẻ ăn, còn nhân tiện rước cậu về nhà ngủ chung.
Úc Án bị vẻ đẹp thánh thiện của Hạ Lê An mê hoặc, bạch nguyệt quang cực phẩm như vậy, cậu cũng muốn hốt về.
Cuối cùng…
Nhà họ Hạ phá sản, Hạ Lê An mất hết chỗ dựa, Úc Án tốt bụng đưa hắn về nhà cưu mang.
Hạ Lê An, người thường ngày dịu dàng như gió xuân, nổi giận đến mất hết vẻ điềm tĩnh: “Úc Án, cậu làm như vậy chỉ khiến tôi thêm ghét cậu thôi!”
Úc Án ngơ ngác: “Tôi có làm gì để anh thích tôi đâu.”
“…”
Đến lần thứ ba Hạ Lê An tìm cách chạy trốn, Úc Án bắt đầu thấy chuyện này hơi nhạt.
Cậu gỡ bỏ hệ thống an ninh của căn nhà, thả tự do cho Hạ Lê An, sau đó chuyển nhà bắt đầu cuộc sống mới.
Chưa kịp tận hưởng cuộc sống độc thân vui vẻ bao lâu, Hạ Lê An sau khi trở lại đã tìm đến tận cửa nhà cậu.
Hạ Lê An không còn vẻ ôn nhu thánh thiện ngày xưa, thay vào đó là một Hạ Lê An âm trầm và lạnh lẽo đến đáng sợ.
Úc Án sợ xanh mặt, cậu quay đầu định chạy.
Nhưng Hạ Lê An nhanh như chớp tóm được cậu, ánh mắt dịu dàng đến mức khiến người ta rợn tóc gáy: “Ngoan, đừng chạy lung tung.”