Xin chào, mình là Minh Nghi – “mọt sách” lớp 10A4, Trường THPT Hướng Dương giữa lòng Sài Gòn tấp nập. Với thầy cô và bạn bè, mình chỉ là cô nữ sinh thích mùi giấy mới và không sợ điểm 10 hình học. Nhưng với… những linh hồn vô hình quanh đây, mình lại mang đủ biệt danh: “Đứa Bé Âm Dương”, “Người Thấy Được Bên Kia”, hay oái oăm nhất – “Cô chủ cắt duyên âm bằng kéo học sinh” (đừng hỏi, dài lắm!).
Mắt phải của mình thấy đời thường: bảng đen, phấn trắng, bài kiểm tra 45 phút.
Mắt trái – món quà lập dị của tạo hóa – nhìn xuyên màn sương sang thế giới của người đã khuất. Vậy nên nếu bạn thấy mình vừa giải phương trình bậc hai vừa nín cười, rất có thể mình đang giả vờ không thấy con ma giám thị đang cầm tấm bảng lớp… lộn ngược.
Rắc rối hơn, ký ức tiền kiếp cũng “bén duyên” không chịu buông: mình từng là Phong Chủ Thiên Tỏa Linh Tông – một môn phái trừ tà lừng lẫy. Từ tung hoành pháp kiếm diệt quỷ đến… cầm máy tính Casio vật lộn với ẩn số x đúng là một cú rẽ gắt của số phận!
“Cô Bé Âm Dương” là tập nhật ký vừa hài hước vừa ấm áp kể lại hành trình mình cân bằng đôi thế giới:
Bảo toàn điểm số toán – lý – hoá,
Giải cứu bạn bè khỏi lũ “ma học đường” thích chơi khăm,
Và quan trọng nhất, tìm hiểu vì sao số phận trao cho một cô bé 16 tuổi quyền lực nhìn thấu âm dương.
Nếu bạn tò mò những bí ẩn lấp lánh giữa phố thị, tin rằng nụ cười có thể xua tan sương mờ cõi âm, hãy mở trang đầu và cùng mình bắt đầu chuyến phiêu lưu. Bởi đôi khi, cách tốt nhất để lớn lên chính là… trò chuyện với người đã khuất (và làm bài tập về nhà đúng hạn)!