Ở cuối dãy hành lang tầng ba, có một bức tường nhỏ nơi học sinh thường dán giấy thông báo. Một hôm, lớp tôi dán thông báo về buổi ngoại khóa thì giấy cứ bị rơi xuống. Dán lại – rơi tiếp. Cuối cùng, tôi dùng keo dán cực mạnh. Vẫn rơi.
Hồng nghi ngờ: “Hay là… có ma không thích ngoại khóa?”
Tôi thử đặt tai lên tường. Có tiếng gì đó, rất khẽ. Như tiếng thì thầm trong gió. Tôi dùng bút vẽ bùa cảm ứng âm thanh, dán vào góc tường. Và rồi, tôi nghe được:
– Tớ từng là học sinh ở đây. Bị bắt nạt. Không ai nghe lời tớ. Giờ tớ chỉ muốn… có ai lắng nghe.
Tôi lấy giấy, viết vài dòng và dán lên: “Mình nghe bạn rồi. Bạn có muốn kể thêm không?”
Hôm sau, có thêm dòng chữ bằng nét mực cũ hiện ra: “Cảm ơn.”
Kể từ đó, học sinh thi nhau viết những dòng động viên, thơ vui, chuyện cười… dán lên bức tường. Người ta gọi nó là “Tường Bình Yên”. Không ai gỡ nữa. Vì ai cũng cần một nơi để thì thầm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT