Bề ngoài lạnh lùng, nhưng nội thâm trung khuyển ôm đùi công chúa, sủng, sạch, HE
Nhân vật chính: Chiêu Ninh công chúa, Phương Đông Mạch
Văn án:
Chiêu Ninh công chúa – minh châu được tiên đế nâng niu hết mực, ngỡ sẽ sống một đời vinh hoa tột đỉnh. Nào ngờ tiên đế băng hà, triều cục đảo lộn, nàng bị ép hòa thân đến Hồi Hột.
Muốn thay đổi vận mệnh, nàng buộc phải nhanh chóng chọn phò mã. Lúc này, danh tướng Phương Đông Mạch – Vệ quốc công vừa khải hoàn – vẫn chưa thành gia lập thất. Nàng bèn chủ động tiến đến, nhẹ giọng:
“Ngày ấy, ở Lâu Ngoại Lâu, ta lần đầu thấy phong thái của Vệ Quốc Công.
“Đó là lúc ta bi ai, khó chịu nhất. Nhưng khi thấy Vệ Quốc Công, mọi bi ai, khó chịu đều tan biến, hóa thành thán phục và ngưỡng mộ. Lúc đó ta nghĩ, nam tử dũng mãnh vô song, phong thần tuấn lãng như vậy, nếu làm phò mã của ta, há chẳng tốt sao?
“Sau này mới biết, Vệ Quốc Công chưa thành thân. Ta khuynh mộ ngươi đã lâu. Không biết Vệ Quốc Công có nguyện thượng công chúa, làm phò mã của ta?”
Phương Đông Mạch trầm mặc nhìn nàng hồi lâu, cuối cùng chỉ thản nhiên đáp: “Công chúa nói đùa.”
—
Kiếp trước, Phương Đông Mạch vốn là thị vệ nơi phủ công chúa. Tuy thân mang võ nghệ cao cường, lại không thể làm gì, chỉ đành trơ mắt nhìn nàng mất đi sinh mệnh ngay trước mặt.
Kiếp này, hắn lựa chọn rời xa nàng, xông pha nơi sa trường, máu nhuộm chiến bào, công cao chấn quốc, được phong Vệ quốc công.
Hắn từng nghĩ, đời này, nàng có thể bình an một đời, không vướng vào khổ mệnh. Nào ngờ nàng lại chọn hắn – chính hắn – làm phò mã.
Chiêu Ninh toại nguyện gả cho Phương Đông Mạch. Thế nhưng người này lạnh lẽo như băng tuyết, lãnh đạm với hết thảy thế nhân, kể cả nàng.
Cho đến một ngày, nàng bỗng phát hiện chiếc yếm của mình… lại xuất hiện trong tư trang của hắn.
Chiêu Ninh giận dữ: “Phương Đông Mạch! Ngươi mắc bệnh sao?!”
Phương Đông Mạch chỉ trầm ngâm, khẽ nói: “…"