“Lời này, là nghe mẫu thân ngươi nói sao?” Tiêu thánh nhân chậm rãi hỏi.
Trần thái phi vừa ngồi trong yến tiệc đã hoảng loạn, lúc này vội quỳ xuống: “Thiếp thân… thiếp thân không có…”
Hoàng thượng Lý Hoành hơi lo lắng, cười nói: “Cửu đệ sai rồi. Phụ hoàng từng nói, dân là gốc của xã tắc, thiên hạ không phải của quân chủ, không phải của bất kỳ ai, mà là của muôn vàn lê dân.” Nói xong, hắn cẩn thận liếc nhìn Tiêu thánh nhân.
Lúc này, Tiêu Bội Vân đã đàn xong. Tiêu thánh nhân nhìn nàng ta, lại mỉm cười: “Bội Vân quả nhiên thông tuệ, cầm nghệ dù học chưa lâu mà đã xuất sắc như vậy.”
Nhìn dáng vẻ nàng, như thể chuyện vừa rồi đã qua. Chiêu Ninh không khỏi trao đổi ánh mắt với Nghi An công chúa bên cạnh, cả hai đều lộ vẻ khẩn trương và lúng túng.
Yến tiệc tiếp diễn một lúc, Trần thái phi cuối cùng cũng lấy lại chút thần trí từ cơn hoảng loạn, không dám ngồi lại, dẫn Cửu hoàng tử bái biệt Tiêu thánh nhân và Hoàng thượng.
Hoàng thượng cho phép, Trần thái phi nắm tay Cửu hoàng tử rời đi. Hài tử năm tuổi rõ ràng không hiểu chuyện vừa xảy ra, nhưng cảm nhận được không khí bất thường, ngoan ngoãn để mẫu thân nắm tay, không đùa giỡn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play