Sau khi Lý Hạo đào thoát khỏi thành Kỳ Châu, y liền hội hợp cùng Lý Đoan và quân đội Lương vương tại thành Kim An. Phương Đông Mạch đóng quân tại thành Kỳ Châu, còn Từ Ký thì ở Trúc Sơn bên cạnh thành Kim An để chỉnh đốn đội ngũ, chuẩn bị cho một trận đại chiến đang âm ỉ chờ bùng nổ.
Từ khi Phương Đông Mạch hạ sát Tiêu Quảng Lợi, Chiêu Ninh đã gửi ba phong tấu thư lên kinh thành, hướng Tiêu thánh nhân và Hoàng Thượng thỉnh tội, đồng thời bẩm báo chân thực tình hình trong quân từ trước đến nay. Thế nhưng, cho đến hiện tại, triều đình vẫn chưa hồi đáp dù chỉ một phong thư.
Theo lẽ thường, với chiến công và uy vọng của Phương Đông Mạch trong quân, Tiêu thánh nhân dù có tức giận cũng khó lòng trách phạt y. Hơn nữa, khi ấy Lý Hạo bắt cóc Chiêu Ninh, Phương Đông Mạch vì cứu nàng mà tạm thời để Lý Hạo chạy thoát, điều này cũng coi như hợp tình hợp lý.
Chỉ cần sau này Phương Đông Mạch có thể đại bại quân Lương, công lao ấy đủ để bù đắp mọi lỗi lầm.
Buổi tối, khi Chiêu Ninh đang ngồi trên giường, ngẩn ngơ nhìn phong tấu thư đã viết xong, Phương Đông Mạch trở về. Thấy nàng nhíu mày, y hỏi: “Công chúa đang lo lắng về việc hạ sát Tiêu Quảng Lợi sao?”
Chiêu Ninh gật đầu, ngẩng mắt nhìn y: “Từ Ký lần trước tổn thất thảm trọng, lại mất đi Tiêu Tranh Minh, giờ chỉ còn tàn binh. Tiêu thánh nhân hẳn không trách ngươi chứ? Suy cho cùng, đại quân Lương vương vẫn chưa bị phá, đúng không?”
Phương Đông Mạch đỡ vai nàng, nói: “Công chúa yên tâm, Lương vương thế mạnh, lại có các phiên vương khác như hổ rình mồi. Thánh nhân lúc này tuyệt không động đến ta. Huống chi ta vừa bình định Lĩnh Nam Cảnh Xương, chỉ cần sau này đại bại quân Lương, chúng ta sẽ có tư cách hồi kinh phục mệnh.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT