Trần bá chứng kiến cảnh tượng trước mắt, sớm đã kinh hoàng thất thố, chân tay luống cuống, không biết phải làm sao, hồi lâu mới sực nhớ, tiến lên bẩm: “Công… Công chúa.”
Chiêu Ninh bước vào, ngồi xuống ghế trong phòng, ánh mắt hướng về phía Phương Đông Mạch, cất giọng: “Lại đây, phò mã, nói xem, trong lòng ngươi đang nhớ thương cô nương nhà ai?”
Phương Đông Mạch trầm mặc một chút, rồi quay sang Trần bá: “Trần bá, ngươi lui xuống trước đi.”
Trần bá lo lắng nhìn chủ nhân, lại liếc sang Chiêu Ninh, muốn nói gì đó để vãn hồi, nhưng chẳng biết phải thốt ra lời gì, cuối cùng đành bất lực rời khỏi phòng.
Chiêu Ninh vẫn chăm chú nhìn Phương Đông Mạch, chờ đợi câu trả lời.
Phương Đông Mạch đáp: “Đó chỉ là hiểu lầm của Trần bá, tuyệt không có chuyện đó.”
Chiêu Ninh mỉm cười: “Ngươi sợ ta sẽ đi làm khó cô nương nhà người ta sao? Ngươi yên tâm, ta không nhỏ nhen như vậy. Nói không chừng, ta còn có thể giúp ngươi đón nàng về đây. Nếu nàng không ngại, để nàng làm lương thiếp thì thế nào? Chút khí độ ấy ta vẫn có.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT