Tên truyện: MUỘN MÀNG TƯƠNG PHÙNG
Tác giả: Thải Chu Bạn Nguyệt
Tình trạng: Hoàn thành
Editor: Citrine
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại , HE , Tình cảm , Ngọt sủng , Thị giác nữ chủ
Giới thiệu:
Năm tháng niên thiếu, Ninh Tuyết đã trở thành đôi mắt của Giang Phùng, một cậu bé mù với tâm hồn nhạy cảm. Cô thay cậu ngắm nhìn vạn vật, thay cậu cảm nhận sắc màu, cô đã là ánh sáng duy nhất trong thế giới tĩnh lặng của cậu.
Ngày ấy, cô từng vô tư thì thầm: "Cậu không biết đâu, đôi mắt của cậu thực sự rất đẹp."
Nhưng Giang Phùng, với sự mẫn cảm của một người không thấy ánh sáng, chỉ đáp lại một cách chua xót: "Nhưng tôi biết cậu sẽ chẳng vì đôi mắt ấy mà ở lại."
Thế nhưng, lời nói năm xưa dường như đã trở thành một lời sấm nghiệt ngã. Bọn họ thật sự đã lạc mất nhau.
Nhiều năm sau, khi sự nghiệp hội họa đã chạm đáy của sự bế tắc, Ninh Tuyết quyết định tìm kiếm một người mẫu có ngoại hình và vóc dáng xuất chúng hòng mong tìm lại được nguồn cảm hứng đã mất. Trớ trêu thay, chẳng biết duyên phận run rủi thế nào, người cô tìm được lại chính là Giang Phùng.
Anh của hiện tại với đôi mắt đã hoàn toàn chìm trong bóng tối vĩnh viễn không hề nhận ra cô là cô bé năm nào.
Giữa cuộc đối thoại tưởng chừng như chỉ có công việc, Ninh Tuyết cố giữ giọng chuyên nghiệp nhất có thể: "Đối với công việc này, anh có yêu cầu đặc biệt nào khác không?"
Yêu cầu duy nhất của anh lại không hề liên quan đến hội họa. Anh chỉ trầm giọng nói: "Gọi tên tôi thêm một lần nữa."
"Sao cơ ạ?" Ninh Tuyết không khỏi cảm thấy ngỡ ngàng.
"Bởi vì khi cô gọi tên tôi, giọng nói của cô nghe rất giống một người."
Cô ngập ngừng hỏi lại, trái tim bất giác đập lệch một nhịp: "Người ấy là..."
"Là người đã từng cho tôi được một lần chạm đến ánh sáng rực rỡ." Giang Phùng khẽ cười, nhưng là một nụ cười nhạt thếch nhuốm màu cay đắng.
Rồi anh nói tiếp, giọng nói nhẹ bẫng nhưng lại sắc như dao, cứa vào lòng cô một vết cắt sâu hoắm:
"...Và cũng là người đã nhẫn tâm dìm tôi xuống vực sâu tăm tối vĩnh hằng."
Nhân vật chính: Ninh Tuyết, Giang Phùng
Một câu giới thiệu:
"Tôi cho cậu... chạm vào mắt của tôi này."
Chủ đề truyện:
Có những mối duyên đã được số phận an bài, dù cho muộn màng cách trở, dù cho đi hết một vòng trái đất, rồi cũng sẽ đến ngày tương phùng.