Thể loại: Nguyên sang, đam mỹ, tu chân, huyền huyễn, cổ đại, xuyên thư, hệ thống, nữ trang đại lão, kiếp trước kiếp này, ngọt sủng, song khiết, chủ thụ, HE, 1v1.
Văn án:
Chúc Di Ninh qua đời đúng sinh nhật 25 tuổi, sau khi rửa sạch mối hận và giành lại công ty từ tay kẻ phản bội. Tưởng như kết thúc, ai ngờ cậu xuyên vào cuốn tiểu thuyết vừa đọc: <Diệt thế Ma Thần>.
Xuyên thì xuyên, nhưng người ta thì làm nam chính bá đạo, hoặc ít ra cũng là nhân vật phụ an ổn sống lâu. Còn cậu? Xuyên thành nữ chính, một trong “Thất tiên nữ” - dàn hậu cung tuyệt sắc của tên nam chính phong lưu Cảnh Huyền Quân.
Kéo theo là hệ thống gắn liền – 008, một hệ thống mỹ trang mới ra lò, run rẩy chào đời: [Xin chào ký chủ, chọn một: làm nhiệm vụ, hoặc... tiếp tục sang thế giới bên kia?]
Trước hai lựa chọn sinh tử, cậu miễn cưỡng đồng ý. Nhưng vẫn không quên xác nhận: “Ta thật sự là nữ chính à?”
[Chính xác.]
Cậu cười dịu dàng: “Vậy đêm động phòng, ngươi bảo ta ‘đấu kiếm’ với nam chính hả?”
Hệ thống: “???”
Chúc Di Ninh: “???”
Thật ra, 008 là một cái hệ thống mỹ trang, chuyên phục vụ thời trang và thẩm mỹ, vừa đủ điểm tốt nghiệp thì đã bị “ném” vào thế giới cấp SSS+ đầy khắc nghiệt – nơi các hệ thống gạo cội và nhóm ký chủ lão làng còn thất bại thảm thương.
Nó chuyên cung cấp... quần áo, mỹ phẩm, gia vị và chén bát cao cấp. Không đan dược, không pháp bảo, không công pháp - chỉ có bảo đảm “xinh đẹp không đụng hàng” trong tu chân giới.
Chúc Di Ninh: “… Má nó! Hệ thống gì vô dụng thấy ớn!”
Khi Đông Phong trở về, Tam Nguyệt Sơn Trang đã thành tro tàn. Hắn ôm đệ đệ đến tìm vị hôn thê định sẵn từ trong bụng mẹ với hy vọng mong manh, nhưng chỉ nhận được khinh miệt. Đúng lúc ấy, một giọng thanh thoát vang lên: “Ai nói ta muốn từ hôn?”
Từ khoảnh khắc ấy, Đông Phong càng lúc càng thấy hứng thú với vị hôn thê này. Đối với những điều khiến hắn tò mò, Đông Phong luôn cực kỳ nhẫn nại.
Nhiều năm sau…
Cảnh Huyền Quân nhìn Đông Phong cưng chiều Chúc Di Ninh vô điều kiện, nuông chiều đến mức không ai bì kịp, khóe miệng giật giật. Dù đã quá quen với cảnh đời đổi thay nhưng hắn vẫn không tài nào quen nổi với cảnh tượng này.
Chúc Di Ninh không thích đan dược vì chúng có vị đắng, không chịu được đau, ghét khổ cực nhưng mê ăn ngon, mê đá quý, đặc biệt là linh thạch lấp lánh. Đông Phong nhìn đại tiểu thư được nuông chiều từ bé, chẳng hề phàn nàn mà luyện đan dược có vị ngọt, đan dược giảm đau, luôn che chở bảo vệ cho đại tiểu thư, thậm chí tự tay nấu ăn và xây dựng thế lực chỉ để gom thật nhiều linh thạch tặng cho đại tiểu thư của mình.
Hệ thống: [Không nhìn nổi…]
Cảnh Huyền Quân: “Ta cũng không nhìn nổi nữa…”
-----
Nhân vật: Chúc Di Ninh, Đông Phong, Bát Bát
Nhẹ nhàng ngọt văn!!! Nói không với cẩu huyết!
Hi vọng mọi người thích bộ truyện này! Cmt tạo động lực cho mình nha! \( ̄︶ ̄)/