Linh Thành Tông.
Giám Thính Điện.
Trong không gian tĩnh mịch của điện lớn, khói hương trầm mơ hồ vấn vít bên những chiếc đèn lưu ly treo cao. Cửa lớn khẽ mở, một bóng người chậm rãi bước vào. Ánh sáng xuyên qua cửa sổ đá khảm, phản chiếu lên bộ bạch y thanh nhã, làm nổi bật dung mạo tuấn tú nhưng lạnh lùng như sương giá đầu đông.
“Bái kiến sư tôn.”
Bạch y nam tử đứng nghiêm chỉnh, cúi đầu hành lễ với vẻ cung kính, giọng điệu trầm thấp mà cẩn trọng, như thể từng lời từng chữ đều được cân nhắc kỹ lưỡng.
Linh Phong Tiên Tôn ngồi trên bồ đoàn phía trên, mái tóc bạc xõa dài, đôi mắt già nua mà vẫn sáng như gương hồ thu, nhìn đệ tử của mình mà khẽ nở nụ cười:
“Diệc Hạ, con đã đến rồi. Ngồi xuống đi, ta có chút việc muốn nhờ con.”
Chúc Diệc Hạ chắp tay, rũ mắt đáp: “Sư tôn muốn ta làm việc gì?”
Linh Phong Tiên Tôn nhìn đệ tử, trong lòng không khỏi khẽ thở dài. Bao nhiêu năm qua, từ thiếu niên đến nay đã bước vào tuổi trưởng thành, đứa nhỏ này vẫn lạnh lùng như trước, gương mặt ấy dường như không bao giờ hiện lên một tia cảm xúc dư thừa. Với người ngoài là thế, với sư môn cũng thế, mà ngay cả với phụ mẫu ruột thịt... cũng chẳng khác là bao.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT