Diêu Nhạc Thành, Đông Châu, Nhân giới.
Tin tức được nhiều người quan tâm nhất lúc này chính là yến hội mừng sinh thần một tuổi của tam tiểu thư Chúc gia Chúc Di Ninh. Mọi người đều sôi nổi bàn tán về hành động lần này của Chúc gia.
Nhân giới có lục đại môn phái, tọa trấn ở Trung Châu – nơi có diện tích chiếm bảy phần Nhân giới, phân biệt là Linh Thành Tông, Nhạc Vân Kiếm Tông, Dược Thiên Phái, Bách Khí Sơn, Vạn Thú Môn cùng Tử Hòa Học Phủ. Bên cạnh đó, tuy không thể sánh vai cùng lục đại môn phái nhưng tuyệt đối cũng không thể khinh thường, đó là tứ đại gia tộc: Cảnh, Châu, Mạc, Úc. Mỗi đại gia tộc ngự trị một phương: Cảnh triều hoàng tộc ở Bắc Châu, Châu gia ở Nam Châu, Mạc gia ở Đông Châu và Úc gia ở Tây Châu.
Tại Đông Châu, tuy Chúc gia không thể sánh ngang Mạc gia – một trong Tứ đại thế gia, nhưng với vị gia chủ Chúc Minh Dạ đang ở cảnh giới Xuất Khiếu Trung kỳ, Chúc gia cũng tuyệt không phải đối tượng dễ trêu vào.
Đại thiếu gia và Nhị thiếu gia Chúc gia đều là thiên chi kiêu tử vang danh từ lâu. Nghe nói Đại thiếu tính tình lạnh nhạt, trời sinh Băng hệ Thiên linh căn đã trở thành đệ tử chân truyền của Chưởng môn Linh Thành tông. Nhị thiếu nổi tiếng có thù tất báo, ngoài mặt mỉm cười nhưng trong lòng lại đang tính kế người kia, Kim hệ Thiên linh căn, bái nhập dưới toà Thu Quang Tiên Tôn của Nhạc Vân kiếm tông, trở thành đệ tử quan môn của Tiên Tôn. Hai người họ chính là một trong số ít tu sĩ đạt đến Nguyên Anh kỳ trước 30 tuổi…nếu nói dưới 50 tuổi đạt Nguyên Anh đã là thiên tài thì bọn họ chính là thiên tài trong thiên tài! Thật là thiên phú đáng sợ! Bọn họ đắc tội không nổi với hai vị tổ tông này!
Tu sĩ ở Nhân giới hấp thụ linh khí để tu luyện, khiến cơ thể ‘thoát thai hoán cốt’, có sức mạnh phi thường mà phàm nhân không bao giờ có thể với tới. Bắt đầu từ quá trình ‘Dẫn khí nhập thể’ mới có thể chính thức trở thành tu sĩ. Con đường tu luyện ở Huyền Lăng đại lục dài đằng đẵng, mỗi bước tiến là một lần đối mặt sinh tử…Các cảnh giới ở Huyền Lăng đại lục là Luyện Khí, Trúc Cơ, Kim Đan, Nguyên Anh, Hoá Thần, Xuất Khiếu, Hợp Thể, Đại Thừa, Độ Kiếp, Luyện Hư và cuối cùng là phi thăng. Luyện Khí gồm 9 tiểu cảnh giới, từ Trúc Cơ trở lên gồm 4 tiểu cảnh giới: sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ, đại viên mãn. Mỗi tiểu cảnh giới đều cực kỳ khó khăn để vượt qua, có người dành cả đời tu luyện cũng chỉ dừng lại ở Luyện Khí, vĩnh viễn không thể tiến giai Trúc Cơ… Càng tiến giai, tuổi thọ của tu sĩ càng trở lên dài lâu, thậm chí ở cảnh giới cực cao, có thể nói là trường tồn cùng thiên địa! Rốt cuộc, đây là thế giới ‘cường giả vi tôn’, kẻ chiến thắng sẽ có quyền viết lên quy tắc, viết lên lịch sử.
Linh căn gồm 5 loại: Ngũ linh căn kém cỏi nhất, một số loại Song linh căn có thể sánh vai Thiên linh căn và được đặc biệt coi trọng là Thiên linh căn…cùng các thuộc tính: Kim, Mộc, Thuỷ, Hoả, Thổ, Lôi, Băng, Phong.
Chẳng rõ vị tam tiểu thư nhỏ bé ấy, rồi sẽ đem đến điều kỳ lạ nào cho Đông Châu ... hay cả Huyền Lăng đại lục?
Mỗi người đều vẻ mặt trầm tư suy tính, không biết hành động này của Chúc gia có ý gì…?
Ánh mắt Chúc Minh Dạ lướt qua từng vị khách đang ngồi bên dưới. Dáng người cao lớn, khí chất trầm ổn như núi, giọng nói vang lên rõ ràng, mang theo uy nghi của một gia chủ đại tộc:
“Hôm nay là ngày tiểu nữ của ta vừa tròn một tuổi. Nhân dịp này, Chúc gia mở tiệc, mong kết giao bằng hữu, cũng coi như là có cơ hội tạ ơn các vị đã dành thời gian quý báu để đến đây chung vui.”
Hắn nâng chén rượu trong tay, dừng lại một nhịp, rồi ngửa đầu uống cạn trong một hơi dứt khoát.
Khách dưới đài lập tức rộn ràng:
“Gia chủ Chúc gia khách khí rồi, hôm nay được dự tiệc đầy tuổi của Tam tiểu thư, cũng là vinh hạnh của chúng ta!”
“Chúc huynh đã mở lời, ta tất nhiên phải kính một ly!”
“Cùng kính Chúc gia chủ một chén – chúc Tam tiểu thư mai sau bình an trưởng thành, sớm ngày bộc lộ thiên tư!”
Trong khi ấy, vị tam tiểu thư trong chủ đề chính câu chuyện ngày hôm nay đang nhàm chán tám chuyện với 008. Chúc Di Ninh tò mò nhìn xung quanh, đã lâu cậu mới thấy nhiều người như vậy. Tầm mắt Chúc Di Ninh nhìn đến một vị gia gia râu tóc bạc phơ cùng bốn vị trung niên nam tử thoạt nhìn ‘tiên phong đạo cốt’ ngồi phía bên phải cha mình.
‘Bát Bát, kia là năm vị trưởng lão của Chúc gia đúng không? Vị ngồi vị trí đầu tiên cạnh phụ thân làm ta có cảm giác khá kỳ lạ!’
Chúc Di Ninh mới phát hiện ra hệ thống còn có công năng tra cứu tư liệu một số nhân vật NPC trong truyện cùng thông tin giới thiệu bao quát về linh thú, linh thảo, pháp bảo, đan dược. Ít nhất không quá vô dụng. Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng!
Hệ thống tra cứu tư liệu mấy người này, giải thích cho ký chủ nhà nó: [Ký chủ, bọn họ đều là mấy lão cáo già thành tinh nghìn năm, không cẩn thận là bọn họ có thể quay ra phản bội lại bất cứ khi nào. Chẳng qua hiện tại cha ngươi còn khoẻ mạnh nên hắn không có cơ hội nhảy nhót, còn về sau thì chưa chắc.]
Chúc Di Ninh đồng ý 2 tay, kinh nghiệm xương máu từ kiếp trước, cậu sẽ không bao giờ có thể quên được. Hệ thống cũng biết chuyện kiếp trước của Chúc Di Ninh, lại nói: [Ký chủ, ngươi phải đặc biệt cẩn thận vị Đại trưởng lão này, tuy không tra được rõ ràng nhưng ta cảm thấy hắn đặc biệt đáng sợ!]
Vị Đại trưởng lão được bàn luận trong câu chuyện vẫn giữ thần sắc điềm đạm, nhưng ánh mắt chạm đến Chúc Di Ninh một thoáng, lại khiến cậu rùng mình như bị rắn độc nhìn chằm chằm.
Chúc Di Ninh đã 1 tuổi, cũng đã nói được vài từ cơ bản nhưng vẫn rất khó khăn để giao tiếp một cách lưu loát, cậu cũng rất bất lực vì sau bao nhiêu năm không gặp cha mẹ mà bản thân lại chưa thể nói một câu hoàn chỉnh.
“Haizzz…” Chúc Di Ninh thở dài, cả người mềm mại như bông dựa vào lòng mẫu thân, khuôn mặt non nớt bỗng trở lên nghiêm túc đến buồn cười khiến 2 vợ chồng bật cười. Chúc mẫu xoa nhẹ khuôn mặt nhỏ mềm mại của Chúc Di Ninh, nàng thật sự thích việc xoa bóp khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của cậu, lại càng thích thú với việc mua thật nhiều váy áo xinh đẹp cho cậu: “Có chuyện gì khiến con buồn sao bảo bảo?”
Chúc Di Ninh ngẩng đầu nhìn cha mẹ, lắc đầu nhỏ tỏ vẻ không có chuyện gì: “Hông…có gì ạ!”
Khoé môi Chúc phụ hơi nhấc lên, ôn hoà nói với Chúc Di Ninh: “Ninh Ninh, nếu mệt mỏi thì hãy nói với phụ thân cùng mẫu thân nhé.”
Chúc Di Ninh gật đầu đồng ý.
Một vị gia chủ nọ lên tiếng, cười khen ngợi: “Lệnh ái quả là có phong tư năm đó của Chúc gia chủ cùng phu nhân, sau này ắt sẽ có một phen thành tựu!”
Vài người thấy vậy bèn lên tiếng ủng hộ.
“Đúng thật là vậy!”
“Hậu sinh khả uý! Hậu sinh khả uý!”
Chúc Di Ninh không còn gì để nói, mới 1 tuổi nói còn chưa sõi, đi còn chưa vững thì nhìn ra phong tư kiểu gì vậy? Mấy người này nịnh nọt tài thật sự, nói dối mặt không đổi sắc. Đúng là thời nào cũng muốn xã giao, quá phiền phức! Chúc Di Ninh buồn bực nghe từng tiếng gọi tiểu thư, cảm thấy cực kỳ phiền lòng! Muốn báo lỗi! Muốn report!!!
‘Hôm nay có nhiệm vụ không hả Bát Bát?’ Chúc Di Ninh nhàm chán quyết định tiếp tục nói chuyện với tiểu đồng bọn, không muốn phản ứng bầu không khí xã giao giả dối xung quanh.
[Ký chủ hiện giờ còn quá nhỏ, đợi ký chủ lên 16 tuổi mới đến cốt truyện chính thức. Mở đầu chính là sự kiện nữ chính từ hôn đại vai ác Đông Phong, ký chủ quên rồi sao?]
‘Từ hôn Đông Phong ấy hả?’
Chúc Di Ninh hồi tưởng lại tình tiết bộ tiểu thuyết, mang máng nhớ lại đoạn mở đầu. Không biết người khác thế nào chứ Chúc Di Ninh cậu chính là đại fan của Đông Phong, tuy nói hắn là toàn văn lớn nhất vai ác nhưng so về thiên phú, hắn không hề thua kém nam chính một chút nào, lại đẹp, lại giỏi còn mạnh mẽ vô cùng. Không có nam chính thì Đông Phong ắt hẳn xưng bá thế giới rồi! Mà sự thật đúng là như vậy, Đông Phong xưng bá Huyền Lăng ngũ giới với thân phận Thượng Cổ Ma Thần, trở thành hoá thân của Thiên Đạo, trực tiếp cai quản ngũ giới, thậm chí nam chính cũng phải cúi đầu xưng thần trước hắn! Tuy nhiên, vai ác chính là vai ác, sau khi bị diệt tộc, bị từ hôn, bị bạn bè khinh thường xa lánh, bị toàn thế giới bỏ rơi, một chút tình cảm còn sót lại của hắn cũng biến mất sau khi hai người em trai chết ngoài ý muốn. Hắn trở thành kẻ vô tình lại tàn nhẫn đáng sợ, là sự tồn tại cả ngũ giới khiếp sợ, nắm giữ quyền sinh tử mọi sinh linh trong tay. Đã từng có độc giả phẫn nộ muốn khiếu nại tác giả, lại chỉ nhận được câu trả lời khó hiểu của tác giả.
[Mọi nhân vật trong tiểu thuyết đều có câu chuyện của riêng họ, ta chỉ làm nó phát triển theo đúng quỹ đạo của nó.]
Cho đến bây giờ Chúc Di Ninh cũng vẫn không thể hiểu nổi ẩn ý đằng sau câu trả lời của tác giả.
Chúc Di Ninh khẽ hỏi hệ thống: ‘Sẽ như thế nào nếu ta thay đổi việc cốt truyện từ hôn?’ Vừa mới bị diệt tộc, lại bị nhục nhã từ hôn, tuy là bắt nguồn từ người khác nhưng việc này gián tiếp hại chết hai em trai sinh đôi của Đông Phong, khiến Đông Phong chân chính mất hết tất cả thân nhân, cô độc một mình. Từ một thiên kiêu chi tử ngã xuống chỉ sau một đêm…Dù là để hoàn thành cốt truyện nhưng Chúc Di Ninh cảm thấy làm như vậy là vô cùng quá đáng với Đông Phong. Nam thần của cậu không nên bị đối xử như vậy!
Hệ thống hoảng hồn: [Ký chủ! Ngươi điên rồi, chúng ta sẽ trực tiếp bị Thiên Đạo đánh chết, có nghĩa là tan thành cát bụi không có khả năng luân hồi chuyển kiếp! Hành vi như vậy chắc chắn sẽ làm bại lộ thân phận của ngươi. Hãy tuân theo cốt truyện chứ đừng tự ý sửa đổi được không? Ta ngày nào cũng đang nơm nớp lo sợ bị Thiên Đạo đánh chết đây!]
Chúc Di Ninh thở dài: ‘Ta chỉ nói là nếu…thôi, thuận theo tự nhiên đi.’
Hệ thống lại vui sướng lảm nhảm với ký chủ, nó hỏi Chúc Di Ninh: [Ký chủ sao lại quan tâm Đông Phong đến vậy?]
Chúc Di Ninh cười: ‘Quãng thời gian đó, ta đã quyết định đọc cuốn tiểu thuyết này. Trong đó, nhân vật Đông Phong để lại ấn tượng rất sâu sắc với.Hắn thông minh, cũng cực kỳ bình tĩnh, luôn luôn nỗ lực để hoàn thành những mục tiêu của bản thân…Mọi người chỉ thấy kết quả cuối cùng mà không để ý quá trình gian khổ để hắn đạt được mục tiêu. Cho dù tác giả không miêu tả quá nhiều về hắn nhưng ta cho rằng ở nơi mọi người không nhìn thấy, thật ra hắn vẫn luôn không ngừng nỗ lực, bỏ ra cái giá mà không có mấy người dám bỏ. Ta xem hắn như một tấm gương để nỗ lực vậy! Ta cảm thấy quyết định đọc cuốn tiểu thuyết này là quyết định làm ta không bao giờ hối hận.’
Hệ thống không hiểu, nó chỉ là một chuỗi số liệu, nó không thể đồng cảm với con người, nhưng giờ phút này dường như nó hiểu được một chút nỗi lòng của Chúc Di Ninh, nó nói: [Ninh Ninh, ta có thể gọi như vậy được không?]
Thấy Chúc Di Ninh gật đầu, nó lại nói: [Có lẽ chúng ta có thể giúp gì đó cho Đông Phong đúng không?]
Chúc Di Ninh vui vẻ cười rạng rỡ: ‘Ừm, chúng ta sẽ làm được!’ Nếu số phận đã chọn cậu xuyên đến đây, thì ít nhất... cậu muốn thay đổi số phận của một người cậu từng cảm thông.
Một người một hệ thống mải mê trò chuyện, không để ý đến một bóng đen đứng xa xa nhìn chăm chú về phía họ. Ánh mắt lạnh nhạt lại chăm chú…
-----
Chuyện ngoài lề:
Tác giả ‘Diệt thế Ma Thần’ có điều muốn nói: Các bảo bảo có đoán được tui là ai không? ^^