Cô là nữ sinh năm hai Đại học Yên Bắc, ngoan ngoãn, trong sáng, mang trong mình giấc mơ trở thành bác sĩ.
Anh là quân nhân đặc chủng vừa xuất ngũ vì chấn thương, trở thành huấn luyện viên thể lực trong quân đội dự bị ở thành phố.
Một đêm mưa định mệnh, cô chạm trán anh.
Anh mang theo mùi thuốc súng và cường ngạnh của quân nhân, bước vào cuộc sống an yên của cô như một trận gió nóng.
Từ đó, mỗi lần cô gọi anh là "thầy Lục", anh lại ghé sát tai cô, giọng khàn khàn:
“Không phải thầy. Là chồng em.”