Lưu ý: Truyện mình edit đều chủ yếu là để bản thân đọc, nhưng tiện thì up lên thôi. Vì vậy sẽ có những sai sót, sau khi edit xong toàn bộ có thời gian mình sẽ sửa. MN đọc thấy lỗi thì hoan hỉ nhé. Công ở kiếp này ít tuổi hơn thụ nhưng kiếp trước lại lớn tuổi hơn thụ nên mình cứ để xưng hô “em - ta” nha.
--
Lê Đại là một trong những phú hộ nổi tiếng nhất nhì Tây Bình thôn. Vợ mất sớm, dưới gối chỉ còn lại đứa con trai duy nhất là ca nhi Lê Chu Chu. Người trong thôn thường lời ra tiếng vào: “Giàu có thế để làm gì, cuối cùng cũng chỉ có một đứa ca nhi.”
“Ca nhi rồi cũng phải gả đi, tiền của cũng là của người ngoài.”
Những lời đàm tiếu ấy, Lê Đại đều bỏ ngoài tai. “Con ta Chu Chu là muốn kén rể vào ở rể cơ.”
Ông còn nói với con: “Cha có tiền, cả vùng làng trên xóm dưới này, Chu Chu thích ai, cha cưới người đó về làm chồng con.”
Cuối cùng, Lê Chu Chu lại chọn một người chẳng làm lụng nổi việc nặng, cũng không gánh vác nổi gì—một thư sinh nghèo. “Cha, hắn đẹp trai.”
—
Cố Triệu một sớm tỉnh dậy liền phát hiện mình xuyên qua, nhập vào thân thể của một thư sinh cùng tên ở Đông Bình thôn. Người thư sinh này vừa mới trọng sinh, ký ức còn chưa kịp khôi phục, chỉ giữ lại đoạn đời trước. Cố Triệu nhìn một cái liền hiểu: người này chính là một Trần Thế Mỹ cặn bã.
Gả vào Lê gia, hưởng hết của cải nhà người ta, rồi đến lúc đỗ đạt lại cưới con gái hương thân, bỏ mặc ca nhi đã cùng mình chung sống, thậm chí còn... giết hại Lê Chu Chu.
Hiện tại cốt truyện mới đến đoạn: tự tiến cử ở rể. Cố Triệu nhập vào thân thể tên tra nam, bèn tới Lê gia nhận lỗi. Vừa nhìn thấy Lê Chu Chu, liền sa vào không thể thoát.
—
Về sau, Cố Triệu làm tới chức thủ phụ. Đồng liêu nói bóng gió, bàn ra tán vào, truyền nhau tin đồn ngoài phố: hắn làm nên sự nghiệp rồi là muốn bỏ phu lang.
Cố Triệu chỉ cười nhạt: “Cố mỗ là ở rể, nếu có bỏ thì cũng là phu lang nhà ta bỏ ta.”
Người kia dáng người cao gầy, eo nhỏ chân dài, tay nghề thì khéo, lại là ca nhi bản xứ mà chịu ảnh hưởng khoa học tự nhiên hiện đại, là một mỹ nhân trà xanh chính hiệu (còn lớn hơn công ba tuổi).
—
Lê Chu Chu lớn lên ở thôn Tây Bình, từ nhỏ đã bị người trong thôn kỳ thị vì vóc dáng cao lớn, dung mạo không giống ca nhi bình thường. Những lời đàm tiếu và ánh mắt cười nhạo luôn theo hắn như hình với bóng. Sau này, Lê gia chiêu tế – rước con rể vào cửa – là Cố Triệu.
Cố Triệu vốn là sinh viên chuyên ngành khoa học tự nhiên của thời hiện đại, trong kỳ thực tập năm tư không may gặp tai nạn qua đời, linh hồn xuyên đến một thế giới hư cấu. Hắn kế thừa ký ức và thân thể của nguyên chủ, bắt đầu một cuộc sống mới từ trong thôn quê chất phác.
Từ cuộc sống thường ngày đạm bạc nơi thôn xóm, cùng với Lê Chu Chu từng bước xoay xở việc nhà, Cố Triệu dần thích nghi và tìm được chỗ đứng. Nhờ sự hỗ trợ âm thầm của tướng công, Lê Chu Chu bắt đầu học làm ăn buôn bán. Từ bước đầu buôn bán nhỏ nơi phủ huyện, đến khi vào kinh thành mua được đệ nhất tòa sân, cuộc sống của hai người dần khởi sắc. Gia cảnh Lê gia cũng ngày càng phát đạt, từng bước vươn lên từ nghèo khó đến vinh hiển.
Cuối cùng, Cố Triệu bước chân vào nội các, quan chức lên đến nhất phẩm thủ phụ, quyền khuynh triều dã. Còn Lê Chu Chu cũng tìm được ánh sáng và giá trị riêng của đời mình – không còn là ca nhi bị khinh thường, mà là người bạn đời xứng đôi với một vị trọng thần.