Bạch Hành Giản – tiểu thiếu gia nhỏ nhất của Bạch gia, sống trong nhung lụa và yêu thương từ khi lọt lòng. Ba mẹ tình cảm mặn nồng, ba người anh trai ai nấy đều là nhân vật xuất chúng, nhưng tất cả đều có một điểm chung: Cưng chiều Hành Giản đến tận mây xanh.
Tóc trắng như tuyết, dáng vẻ xinh đẹp, đôi mắt sáng long lanh như biết nói, Bạch Hành Giản chính là bảo vật mà ai thấy cũng phải yêu. Tuy tính cách mềm mại, ngọt ngào như viên kẹo, nhưng đừng để vẻ ngoài đánh lừa – cậu thông minh, kiên cường và đôi lúc còn kiêu ngạo đến mức khiến người khác nghẹn lời. Chỉ là… sức khỏe lại không được như mong muốn, khiến ai yêu thương cậu cũng phải nâng niu từng chút.
Rồi một ngày định mệnh, cậu gặp Lục Cửu Uyên – Cửu Gia danh tiếng lẫy lừng, lạnh lùng và tàn nhẫn trong giới hắc đạo. Người đàn ông ấy 28 tuổi đã đứng trên đỉnh cao quyền lực, khiến người trong giới nghe tên đã khiếp sợ.
Vậy mà từ lần đầu nhìn thấy thiếu niên tóc trắng ấy, trái tim tưởng như sắt đá của anh bắt đầu tan chảy. Anh kiên quyết dùng hết tất cả quyền lực, dịu dàng và cả sự bá đạo của mình để bao bọc, nuông chiều, và độc chiếm cậu.
Cả thế giới có thể chống lại Lục Cửu Uyên, nhưng chỉ duy nhất Bạch Hành Giản là người có thể bắt anh cúi đầu, mềm lòng, thậm chí đỏ mặt.
Một bên là tiểu thiếu gia được yêu chiều đến tận trời, một bên là lão đại chỉ biết nghe lời duy nhất một người.
“Cửu Uyên ca ca~ Em mệt rồi~”
“…Anh lập tức bế em về.”
----------
Người ta nói, Lục Cửu Uyên tàn nhẫn vô tình, máu lạnh không ai dám lại gần. Nhưng hôm đó, giữa đại sảnh Lục gia, mọi người tận mắt thấy Cửu Gia đang kiên nhẫn quỳ xuống buộc dây giày cho một thiếu niên tóc trắng, tay còn nhẹ nhàng xoa đầu cậu:
“Ngoan, hôm nay không được chạy lung tung. Em ho rồi đấy.”
“Nhưng em muốn ra ngoài ăn kem…”
“…Được. Để anh đưa em đi.”
----------
Khi cả thế giới còn nghi ngờ, sợ hãi và dè chừng anh thì Bạch Hành Giản đã ngồi lên đùi anh, ngáp một cái mềm mại rồi tựa vào ngực anh ngủ ngon lành.
Thế giới này dù có hỗn loạn đến đâu, chỉ cần cậu còn ở bên, Lục Cửu Uyên sẽ luôn là người dịu dàng nhất.
Cả thế giới có thể quay lưng với Lục Cửu Uyên, nhưng chỉ cần Bạch Hành Giản gọi một tiếng “Cửu Uyên ca ca”, anh sẵn sàng quỳ xuống cả đời.