Sau đêm hôm đó, Bạch Hành Giản không còn lén ra khỏi nhà một mình nữa.
Không phải vì sợ. Mà vì từ lúc Lục Cửu Uyên xuất hiện, cậu chợt hiểu ra một điều: có người lo lắng cho mình, cũng là một loại hạnh phúc.
Cậu từng nghĩ mình đã quen với sự bao bọc từ gia đình – ba mẹ, ba anh trai, cả nhà ai cũng yêu thương cậu như trân bảo. Nhưng cảm giác được một người ngoài vòng tròn đó, lặng lẽ bảo vệ cậu, không cần lời cảm ơn, không cần công khai, lại khiến tim cậu loạn nhịp.
Tối nay, cậu ngồi trên ban công tầng ba, đeo tai nghe, ngắm trăng. Gió nhẹ lay động chậu lan trắng bên khung cửa, mái tóc trắng như sương lướt qua gò má cậu, mỏng manh như một giấc mơ.
Điện thoại rung khẽ.
Một tin nhắn đến từ số không lưu tên – dòng chữ ngắn ngủi:
“Đừng ngủ muộn.”
Hành Giản cắn môi dưới, tim bỗng nhảy một nhịp. Ngón tay chạm nhẹ màn hình, gõ chậm:
“Là anh à?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT