Tác giả: Hàn Môn Thực Khách
Editor: TAT
Giới thiệu:
Dùng cái gì nuôi sống dân gian?
— Củi, gạo, mắm, muối, tương, dấm, trà.
Dùng cái gì kinh động kinh thành?
— Hà hương, gạo nếp, chưng cao cua.
Dùng cái gì an định thiên hạ?
— Tỏi băm, quạt tay, tôm bóc vỏ.
Lục Linh Nhiễm, vốn nên chỉ là một quân cờ. Nhưng vì không biết thân là quân cờ, lại không chịu “tự giác” nên vào ngày đại hôn, nàng bị hạ độc, bị vứt bỏ, bị một kiếm xuyên tim. Trước lúc chết, nàng chỉ có thể trơ mắt nhìn Phong Mộc Ảnh — người mà nàng tính toán cả đời để nâng đỡ — cầm kiếm đâm thẳng vào ngực mình.
Linh Nhiễm hận. Một niệm hận sâu thẳm khiến nàng trọng sinh.
Ở kiếp này, nàng thề sẽ không bao giờ dây dưa với người hoàng tộc nữa.
Chỉ là… trời không chiều lòng người.
“Thất hoàng tử, ngài cứ quấn lấy dân nữ là có ý gì?”
“Bổn vương còn chưa dùng cơm trưa. Chi bằng… đến một đĩa tiểu tô thịt Lục thị làm ấm bụng trước đã?”
Linh Nhiễm nhìn hắn liếm nhẹ cánh môi, vẻ mặt trêu chọc, trong lòng không khỏi run rẩy.
Văn án đứng đắn:
Linh Nhiễm chưa từng nghĩ, chuyện trọng sinh lại xảy đến với mình. Vậy nên sau khi sống lại, nàng quyết tâm bỏ lại tất cả, rời khỏi hoàng thành, trở lại nghề cũ, một tay nắm chảo, một tay vung dao, ăn ăn uống uống, du sơn ngoạn thủy, mơ mộng tìm một người đầu bạc nắm tay sống trọn đời.
Chỉ tiếc rằng, trong tưởng tượng là một thiếu niên lang ôn nhu tiêu sái, mà thực tế lại là oan gia kiếp trước — vị Thất Vương gia nổi danh lạnh lùng kia.
Người nọ mỗi ngày đều đến nhà đòi ăn. Không cho thì không chịu đi. Ăn xong còn muốn ở lại.
Đây là câu chuyện về một tiểu trù nương lỡ tay “phao” trúng kinh thành đệ nhất Vương gia lạnh lùng — người một hai cứ phải sủng nàng cho bằng được.
Số chương: 60
Số chữ: 150.000
Ngày mở hố: 17/5/2025
Ngày lấp hố: