Từ nhỏ đã bị người nhà vứt bỏ, Tống Tiểu Hà là đồ đệ phế vật nhất trong Liên minh Tiên môn — tư chất bình thường như bãi đất hoang, chỉ riêng việc phải đối phó với kiểm tra định kỳ mỗi tháng của tông môn thôi cũng đủ khiến nàng hói đầu.
Ấy vậy mà nàng lại thích thầm một người — tiểu sư đệ thiên phú vô song, thuở nhỏ đã được vạn người chú ý, được xưng tụng là "kỳ tài đệ nhất Tiên minh".
Thích người ta suốt mười năm.
Cho đến một ngày, Thẩm Khê Sơn nhận nhiệm vụ bên ngoài, chẳng biết thế nào lại bỏ mạng giữa biển lửa. Tống Tiểu Hà khóc như con nít mất sữa mấy ngày liền, còn bị phạt xuống ngoại môn vì trượt kiểm tra.
Thế là nàng xách bao hành lý, ôm thanh kiếm gỗ, một mình xuống núi, dõng dạc nói: “Ta phải đi cứu tiểu sư đệ!”
Toàn bộ tiên môn: …?
Thiệt luôn? Muốn chết đến vậy sao? Mi có tỉnh táo không vậy?
Ai nấy đều cười khẩy, mỉa mai nàng không biết tự lượng sức mình.
Nhưng chẳng ai ngờ, chính thiếu nữ nhìn như ngáo đá này, có ngày lại làm nên một trận tử chiến, chấn động thiên hạ — một trận thành danh!
[Bản dịch bởi Cáo Lười, vui lòng không reup, chỉ đăng duy nhất trên TYT. Xin cảm ơn.]
Vở kịch nhỏ:
Sau khi tin tức Thẩm Khê Sơn “chết” được truyền về Tiên minh, Tống Tiểu Hà vì quá đau lòng nên rớt bài kiểm tra, bị phạt đi ngoại môn quét lá.
Đang quét thì nhớ đến tiểu sư đệ, nàng bỗng gào trời gọi đất, khóc đến mức trời long đất lở, ai oán như vong nữ gọi chồng.
Không ngờ, tiếng gào ấy đánh thức một thiếu niên đang ngủ trên cây. Một cành cây rơi bịch một phát trúng ngay đầu nàng.
Thiếu niên: "Ồn muốn chết."
Tống Tiểu Hà nổi đóa: "Ngươi là ai mà dám đánh ta?!"
Thiếu niên từ trên cây nhảy xuống, dõng dạc báo tên: "Thẩm Khê Sơn."
Tống Tiểu Hà: "Ngươi nói bậy! Đó là tên tiểu sư đệ của ta!"
Thiếu niên nhíu mày: "Sao ta không nhớ ra mình có một vị sư tỷ khóc lóc nghe như heo bị chọc tiết vậy?"
Ban đầu, Thẩm Khê Sơn rất ghét vị sư tỷ ngốc lòi kia, thi tháng nào cũng rớt, lại còn ồn ào khiến hắn phát bực.
Về sau, Tống Tiểu Hà cùng người khác xuống núi, Thẩm Khê Sơn trái lệnh sư môn, rượt theo suốt bảy ngày bảy đêm, đến khi đứng ngay trước mặt nàng, nghiến răng nghiến lợi:
"Tống Tiểu Hà, lần này ngươi lại muốn đi đâu?!"