Tống Tiểu Hà chẳng hề tức giận, lúc bị sư phụ Lương Đàn khiển trách nàng ngu dốt còn vội vàng giải thích toáng lên: "Đều tại sư phụ dạy dỗ không tốt!"

Tân Thiên lịch hiện giờ là năm thứ chín vạn chín ngàn bảy trăm năm.

Nhân giới nay đã tròn bảy ngàn năm không có người phàm nào phi thăng. Giờ đây, cả nhân gian đều bị tiên giới quản lý, vì để bảo vệ người phàm cũng như dễ bề quản lý đám tiên môn chen chúc như nấm sau mưa, tiên giới lập ra một tổ chức, gọi là Liên Minh Tiên Giới.

Tiên Minh chia làm ba nhánh chính: Lạp Môn(1), Thẩm Môn(2), Đốc Môn(3).

Trong đó Lạp Môn tập hợp toàn bộ chiến lực mạnh nhất của liên minh, chuyên phụ trách truy bắt yêu ma quỷ quái gây rối loạn, cũng như những ác nhân phạm tội không tuân thủ quy tắc Tiên Minh, duy trì kỷ cương nghiêm ngặt chẳng khác nào luật thép, khiến cả nhân giới lẫn tiên môn nghe danh đã xanh mặt.

Tống Tiểu Hà nhắm tới Liệp Môn, đơn giản bởi vì... Thẩm Khê Sơn cũng ở đó.

Thẩm Khê Sơn xuất thân Giang Nam Thẩm thị, chính là một trong những gia tộc tu tiên danh giá lâu đời. 

Lại thêm thiên phúc trác tuyệt, từ nhỏ đã là hạt giống được tiên giới đích thân bồi dưỡng, năm năm trước hắn dựa vào một kiếm trảm yêu trừ ma, một trận thành danh, được phá cách thu nhận vào Lạp Môn, hiện giờ đã trở thành thợ săn cấp Thiên, uy danh lẫy lừng.

Tống Tiểu Hà chỉ mong liếc trộm Thẩm Khê Sơn một cái thôi, nhưng muốn nhìn trộm cũng phải coi hên xui. Nếu hôm nào hên, thì có thể từ xa nhìn trộm hắn một chút trong buổi luyện kiếm.

Mà nói về mức độ hên xui của Tống Tiểu Hà... à thì, đen thôi đỏ quên đi, bởi Thẩm Khê Sơn cực kỳ ít tham gia lớp kiếm thuật.

Cuối cùng, sau một hồi cò kè năn nỉ, Lương Đàn cũng đồng ý dắt nàng ra Tiền Sơn. Tống Tiểu Hà mừng như mở cờ trong bụng, vội ba chân bốn cẳng chạy đi thay đồ.

Bộ xiêm y nàng mặc đều là do sư tỷ may tay. Tuy vải vóc không bì được những loại cao cấp của những tiểu thư đài các, nhưng tay nghề lại cực kỳ tinh xảo, khéo đến mức mấy bộ xiêm y bày bán trong thành còn phải gọi bằng... tổ tông.

Tống Tiểu Hà thay xong bộ ngoại bào màu đen thêu hoa sen, bên trong là áo tuyết trắng dệt chỉ bạc. Trên đầu búi hai búi tóc nhỏ tròn trịa, tóc được tết thành bốn lọn mảnh treo hai bên, đuôi tóc còn cài thêm những chiếc chuông đồng nhỏ khéo léo.

Mỗi lần nàng đi lại nhún nhảy, những chuông đồng ấy cũng leng keng vang động.

Thầy trò hai người đều biết lần này đi đến trước núi là để "đánh bóng" lại hình tượng bản thân.

Lương Đàn cũng hóa thành dáng vẻ trẻ tuổi, biến thành chừng hai mươi tuổi, dáng dấp giống y như bức họa lần trước Tống Tiểu Hà vẽ, thậm chí còn… đẹp đẽ rạng ngời hơn trong tranh mấy phần.

Hắn triệu hồi một chiếc thuyền bay, mang Tống Tiểu Hà bay về phía trước núi.

---

Chú thích:

1. Lạp môn: từ "Lạp" ở đây có nghĩa săn bắt, săn bắn. Có nghĩa là bộ phận chuyên trách săn bắt, bắt giữ nên mình giữ nguyên âm Hán Việt cho tên gọi.

2. Thẩm môn: "Thẩm" trong từ thẩm tra, xét hỏi. Là bộ phận chuyên phụ trách tra xét, thẩm vấn.

3. Giám Môn: "Đốc" trong giám sát, đốc thúc, đôn đốc, dẫn dắt. Là bộ phận chuyên phụ trách đốc thúc, giám sát.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play