Sấm nổ một tiếng “Ầm” rền trời, tia chớp trắng như rồng bạc bổ xuống, chính xác đánh vào thanh kiếm của Phùng Dương.
Gã chỉ kịp cảm thấy một luồng sức mạnh như dời non lấp biển trút xuống từ cổ tay lên thẳng bả vai, đau nhói như xé thịt, tay tê dại đến mức chẳng còn cảm giác. Thanh kiếm lập tức rời tay, bay khỏi mấy trượng, rơi “xoảng” xuống đất.
Phùng Dương giật lùi liên tục, sắc mặt trắng bệch, tay phải run bần bật như sắp rụng ra đến nơi. Hắn ngẩng đầu nhìn về phía thiếu niên áo trắng, sắc mặt vừa hoảng sợ vừa không cam lòng.
Khi ngẩng lên, chỉ thấy Thẩm Khê Sơn đã thu tay, phù chú cháy thành tro, chàng phẩy nhẹ hai cái. Mây tan, gió lặng, bầu trời lại trong xanh như chưa từng có bão tố.
Áo dài trắng muốt không vướng bụi, mái tóc đen dài nhẹ buông che nửa trán, vắt ngang nốt chu sa đỏ tươi, cả người như bước ra từ tranh thủy mặc.
Chàng lại ôm quyền, khom người nhã nhặn: “Đắc tội rồi. Mời Phùng Dương Linh Tôn về cho.”
Một chiêu – không rút kiếm, không nổi giận, không bất kính – mà ép đối phương bại lui, không thể tiếp lời.
Lúc gặp nhau đến giờ, chàng đã hành ba lễ, “tiên lễ hậu binh”, vừa đủ lễ độ lại đủ mạnh mẽ.
Không hề đao to búa lớn, mà chỉ bằng một tấm phù – khiến cả Phùng Dương bại không thể ngẩng đầu.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT