Tưởng Nhất Mạt: “…”
Cô giữ vững tâm trạng, ném khăn tẩy trang đã dùng vào thùng rác, không liếc nhìn cậu lấy một cái, đứng dậy nói: “Tôi về đây.”
Kỷ Phục Bạch mỉm cười, bước theo.
“Để em đưa chị về.” Cậu nói trong thang máy.
“Không cần đâu, cậu về đi, muộn rồi.” Tưởng Nhất Mạt lại nhìn đồng hồ.
Kỷ Phục Bạch nhún vai: “Dù muộn cũng chẳng sao, về nhà cũng chẳng có ai.”
Tưởng Nhất Mạt quay đầu nhìn cậu, ngạc nhiên: “Mấy ngày nay thi đại học, ba mẹ cậu không ở nhà với cậu à?”
Trước kia cô cũng từng nghe lão Đường nhắc vài câu, nói ba mẹ Kỷ Phục Bạch bình thường khá bận, nhưng không đến mức bận như vậy chứ.
“Người thi đại học đâu chỉ có mình em, con gái ruột của họ cũng thi, ở Thượng Hải. Nếu là chị, chị sẽ ở bên ai?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT