Tưởng Nhất Mạt nhìn đến sững người, phản ứng đó khiến sự ngượng ngùng của Kỷ Phục Bạch dần tan biến, thay vào đó là một cảm giác hưng phấn khó tả.
Anh quỳ một gối xuống đất, cúi sát mặt lại, giọng nhỏ nhẹ: “Không muốn vuốt ve cún con à? Cún con của em ngoan như vậy mà.”
Trong đôi mắt đen lấp lánh của thiếu niên, tràn đầy mong đợi.
Tưởng Nhất Mạt nở nụ cười rạng rỡ, tươi tắn như ánh mặt trời, đưa tay phải lên xoa má trái của anh.
Đầu ngón tay mềm mại như lụa, nhẹ nhàng mơn trớn trên làn da mặt.
Chỉ một chút yêu thương được ban phát, suýt nữa đã khiến Kỷ Phục Bạch không kìm được thôi thúc trong lòng, chỉ muốn lao tới, nhào vào lòng cô, đè cô xuống sofa, sau đó tháo tai chó ra, đội lên đầu cô, rồi tiếp tục đòi hỏi nhiều hơn nữa.
Rốt cuộc ai là cún của ai, chuyện này, Kỷ Phục Bạch cho rằng nên phân rõ trên giường và ngoài giường.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT