“Tớ đúng là thích chị ấy.” Kỷ Phục Bạch thừa nhận, “Nhưng không phải vì chị ấy từng cứu tớ.”
Cậu có chút bất lực, không biết phải giải thích hay chứng minh thế nào.
Đúng là, lúc đầu cậu đối với Tưởng Nhất Mạt chỉ có cảm kích và tôn trọng, sau này mới phát triển thành thích, đến mức một giây không gặp cũng thấy khó chịu, chính cậu cũng không ngờ được, lại càng không nghĩ rằng loại tình cảm này sẽ như lũ lụt thú dữ ập tới, hoàn toàn không thể chống đỡ nổi.
Đặc biệt là những đêm khuya, cậu bị cảm xúc trái luân thường và yêu mà không thể yêu giày vò đến vô số lần, cho đến khi mặt trời mọc, mới lại khôi phục vẻ ngoài học sinh ngoan ưu tú, không ham muốn gì.
“Nói thật thì, tớ không hiểu lắm, mà chị tớ chắc cũng không dễ chấp nhận.” Tưởng Tư Nguyên nói.
Cậu ta lại tiếp: “Cậu thử tưởng tượng xem, cậu đang làm gia sư cho một đứa bé 12 tuổi, rồi có một ngày, con bé đó đột nhiên nói nó thích cậu, không phải quá lố bịch rồi sao.”
Kỷ Phục Bạch điềm tĩnh đáp: “Cái đó đúng là lố thật, nhưng nếu đổi độ tuổi thành 20 với 26 thì sao, 24 với 30 thì sao, 30 với 36 thì sao? Nhìn như vậy, chênh nhau 6 tuổi thực ra cũng không có gì to tát.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play