Cô ngồi xuống mép giường cậu, im lặng một lúc, dịu giọng an ủi: “Đừng khóc nữa.”
Kỷ Phục Bạch: “Không có khóc!”, nghe như có chút giận dỗi.
“Thật sự không khóc?” Tưởng Nhất Mạt bật cười, “Vậy thì tôi xuống lầu nấu cho cậu một nồi cháo bò cay nhé, cay đến phát khóc luôn, biết đâu khóc một trận thì cơn sốt cũng hạ.”
Mấy giây sau, cô thấy Kỷ Phục Bạch lộ mặt ra, quay đầu nhìn cô, đúng là không có dấu vết khóc thật, chắc là đã nhịn lại rồi.
Cậu nói: “Chị biết khi nào em sẽ khóc không?”
Tưởng Nhất Mạt lắc đầu.
Kỷ Phục Bạch nhắm mắt lại, giọng khàn lười biếng mà đầy tự tin: “Nếu có ai chịu hôn em một cái, em sẽ cảm động mà khóc đấy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play